Đấu vật Mỹ (WWE) là thật hay biểu diễn?

(VoThuat.vn) – Đấu vật Mỹ (đấu vật chuyên nghiệp – WWE) ngày nay không còn là xa lạ đối với các bạn trẻ ở Việt Nam và câu hỏi thường được đặt ra với bộ môn này là nó là đánh nhau thật hay chỉ mang tính biểu diễn.

Khi xem ta thấy các đô vật đánh đấm lẫn nhau rất ác liệt và liên tục, đánh từ trên võ đài và cả bên ngoài sàn đấu. Dường như không có 1 luật lệ nào cả, dùng dụng cụ để đánh nhau như ghế, bàn, thang… Có khi đánh nhau đến cả chảy máu đầu, ngất xỉu là đằng khác. Vậy thì thực sự họ có đang chiến đấu thật như vậy không?

Đấu vật chuyên nghiệp (professional wrestling) là một dạng đấu vật mang tính biểu diễn. Khác với những môn thi đấu mang tính cạnh tranh, trong đấu vật chuyên nghiệp chuyện thắng hay thua hoàn toàn không quan trọng, bởi vì thắng thua là do người viết kịch bản quyết định (gọi là “booker”).

Tuy nhiên, “booker” chỉ quyết định ai sẽ thắng, và thắng như thế nào. Nếu “booker” quyết định “siêu sao” A sẽ thắng “siêu sao” B một cách rõ ràng, hay thắng nhờ ăn gian, hay có người giúp đỡ…

Mỗi đô vật được gọi là “siêu sao” (superstar), nữ gọi là “diva”. Các đô vật đều có một chiêu thức để kết thúc trận đấu thí dụ như John Cena với đòn AA (Attitude Adjustment) hay Shawn Michaels có “SCM” (Sweet Chin Music).

Sau khi các đô vật sử dụng chiêu thức riêng của mình thì họ sẽ tiến hành “Pin fall” (đè đếm đến 3) để dành chiến thắng. Chiến thắng cũng có thể có được bằng cách dung đòn khoá để bắt đối phương chịu thua (submission). “The Ankle Lock” của Kurt Angle là thuộc loại “submission”.

Những chiêu thức này thường có vẻ ghê gớm, nhưng khi đánh thì các đô vật sử dụng tiểu xảo để bảo vệ đối thủ khỏi bị chấn thương. Khi một đô vật chuyên nghiệp giả vờ tỏ ra đau đớn sau khi bị đánh thì gọi là “sell a move”.

Trong đấu vật chuyên nghiệp có thể nói là không có đô vật, chỉ có “nhân vật”, mỗi “nhân vật” cố tạo ngoại hình, tính cách khác biệt, và phải đăng ký “chiêu thức” khác nhau để tránh trùng lặp. Trong lúc những môn như quyền anh, những vận động viên tập luyện kĩ năng để gây sát thương cho nhau, thì những đô vật chuyên nghiệp luyện kỹ năng để giúp đỡ lẫn nhau, và bảo vệ nhau trong lúc biểu diễn để tránh chấn thương.

Do một kĩ năng quan trọng của đô vật chuyên nghiệp là diễn xuất nên một số người đã được mời đi đóng phim, như Hulk Hogan, The Rock, Stone Cold, HHH, John Cena… Tuy vậy dù có luyện tập đến đâu thì những tai nạn đáng tiếc cũng vẫn có thể xảy ví dụ như tai nạn của Owen Hart năm 1999 làm anh thiệt mạng trong lúc thi đấu.

Những đô vật ký hợp đồng với một công ty sẽ có những câu chuyện để họ “xung đột” với nhau. Một “xung đột” giữa “siêu sao” A và “siêu sao” B sẽ đánh nhau trong một thời gian vài tuần, nếu được khán giả hâm mộ, sẽ kéo dài thêm. Thường trong những buổi diễn bình thường, họ dùng lúc này để xây dựng vụ xung đột cho thêm gây cấn, sau đó sẽ có trận đấu ở các buổi diễn lớn (gọi là “Pay Per View”).

Để dễ viết những câu chuyện, các đô vật được chia làm 2 phe: vai tốt (gọi là “babyface”) và vai xấu (gọi là “heel”). Một cuộc “xung đột” thường diễn ra giữa một “vai tốt” và một “vai xấu”. “Vai tốt” thường tỏ ra mạnh mẽ và hay giúp đỡ kẻ yếu, còn “vai xấu” tỏ ra hèn nhát, tìm cách ăn gian để chiến thắng.

Những “siêu sao” thường xuyên đổi từ “vai tốt” sang “vai xấu” và ngược lại. Ví dụ như Randy Orton khi “xung đột” với Triple H ở năm 2003 thì là “vai tốt”, nhưng vào năm 2007 khi “xung đột” với John cena thì đóng “vai xấu”. Khi khán giả đi xem đấu vật, họ sẽ cổ vũ cho nhân vật tốt, và chế giễu nhân vật xấu; ví dụ như dù nhiều khán giả hâm mộ Randy Orton, họ vẫn sẽ chế giễu anh ta, bởi vì anh ta đóng vai xấu.

Đọc đến đây chắc các bạn cũng có thể biết được đấu vật Mỹ là thật hay diễn rồi. Song dù biết nó là diễn nhưng đấu vật Mỹ vẫn đem lại cho ta cảm giác lôi cuốn và kịch tính, khiến khán giả có cảm giác đang được xem một bộ phim hành động dài tập với các tình tiết gay cấn…

https://youtu.be/c2fZSWgCRFc

VoThuat.vn (T.H)