Tại sao sàn đấu boxing hình vuông nhưng lại được gọi là Ring – “vòng tròn”

(VoThuat.vn) – Lâu nay, những người thường theo dõi bộ môn boxing thường thắc mắc vì sao sân đấu của bộ môn này hình vuông nhưng lại được gọi với cái tên “the ring” (vòng tròn). Nguyên nhân của cách gọi này đến từ lịch sử lâu đời của boxing. 

Những trận đấu tay đôi bằng tay không như một bộ môn thể thao được tổ chức từ khoảng 4000 – 3000 năm trước Công nguyên, nhưng những trận đấu “cổ xưa” này không giống với boxing mà chúng ta biết ngày nay. Ở những trận đấu đó, các võ sĩ được làm bất cứ điều gì miễn là không sử dụng vũ khí. Cách thức thi đấu này vẫn tiếp diễn cho đến đầu thế kỷ 18.

Ở thủa sơ khai, các trận đấu boxing không có sàn đấu, không có găng tay, không có trọng tài, và không có những cô gái sexy đến thông báo vòng tiếp theo. Khán giả có xu hướng tập trung xung quanh các võ sĩ trong một vòng gần tròn. Vào năm 1713, Sir Thomas Parkyns đã mô tả một trận đấu điển hình lúc bấy giờ bằng các từ ngữ như trò lừa đảo, nghẹt thở, đấm, đánh vỡ đầu…

Tất cả điều này đã thay đổi khi Jack Broughton phát triển bộ quy tắc chính thức đầu tiên về boxing vào năm 1743 với mục đích làm cho quyền anh trở thành một môn thể thao văn minh hơn. Động lực cho những quy tắc này đến một phần, từ kẻ chiến bại dưới tay Broughton, George Stevenson, người bị thương nặng và chết vài ngày sau trận chiến.

Buồn vì cái chết của đối thủ, Broughton đã viết “Broughton Rules” để giảm thiểu các khía cạnh nguy hiểm của boxing khi đó, chẳng hạn như cấm đánh dưới đai, không cho phép đánh một đối thủ khi anh ta ngã xuống và cho anh ta 30 giây để phục hồi để tiếp tục thi đấu hoặc ít nhất là nói lời đầu hàng.

Người ta cho rằng Broughton đã khăng khăng đòi một sân thi đấu hình vuông để thay thế vòng tròn khán giả, nhưng điều đo đã không được chấp nhận cho đến khoảng một thế kỷ sau đó. Sự thay đổi này được tạo ra để bảo vệ các võ sĩ khỏi những người hâm mộ thường xuyên đến gần sàn đấu và thỉnh thoảng bước vào trong vòng tròn giới hạn.

Quy tắc Broughton lỏng lẻo khi đó được sử dụng cho hầu hết các trận đấu boxing trong gần một thế kỷ trước khi nó được thay thế bởi Luật London Prize Ring vào năm 1838. Đáng chú trong bộ luật mới này hình thức sàn thi đấu đã được quy định một cách rõ ràng:

“Sàn đấu sẽ được làm trên sân cỏ, có diện tích 420 foot vuông (tương đương khoảng 39m2), được tạo thành từ tám cọc và 2 sợi dây thừng song song, dây trên cùng cách mặt đất 4 feet (tương đương khoảng 1.2m), dây dưới cách mặt đất 2 feet (tương đương 0.8m).”

Mặc dù theo các bộ luật này, sàn đấu boxing không còn hình tròn nhưng thuật ngữ “The Ring” đã quá đậm nét trong ngôn ngữ boxing nên nó vẫn được sử dụng cho đến ngày nay.

Bộ luật London Prize Ring được sửa đổi sau khoảng ba thập kỷ bởi John Graham Chambers với đề xuất của ông vào năm 1867 với bộ luật “Marquess of Queensberry” (được đặt theo tước hiệu của một người đam mê boxing, John Douglas, Hầu tước thứ chín của Queensberry). Những thay đổi chính của bộ luật này so với London Prize Ring là: yêu cầu võ sĩ đeo găng tay đệm, bất kỳ võ sĩ nào bị ngã xuống đều được quyền đứng dậy trong vòng 10 giây hoặc thua trận, mỗi hiệp kéo dài ba phút với một phút nghỉ ngơi ở giữa. Cũng như bộ luật trước đó, Marquess of Queensberry tiếp tục đề cập đến sàn đấu với thuật ngữ “chiếc nhẫn” mặc cho hình dạng của nó.

https://youtu.be/NJxJAU4rhbo

Cảnh Phúc