Nhu thuật Brazil – Brazilian Jiujitsu (BJJ) là bộ môn võ thuật cải tiến lại từ Judo – với những đặc tính phần nhiều giống với Jiujitsu cổ điển của Nhật Bản.
Thọ Kimura và giấc mơ dang dở Brazilian Jiujitsu Việt Nam
Jiujitsu – từ “thể thao” cho đến cơn ác mộng đường phố
Nhiều người hay có ác cảm với bộ môn của “những gã yếu ớt chỉ biết ôm ấp nhau trên sàn đấu” – Nhu thật Brazil. Với tư cách cá nhâJn, tôi (người viết bài này) cũng phải thừa nhận rằng đã từng có một thời gian dài tôi không hứng mấy hứng thú đến bộ môn mang bẻ ngoài nhàm chán này.
Thế nhưng, đừng bao giờ quên những gã đó đã tung hoành và lấy đai vô địch những mùa giải đầu tiên của UFC – khi mà giải võ tổng hợp này vẫn chỉ có một luật đó là….không có luật gì hết – cho phép thi đấu không chia hạng cân, không bảo hộ, cho phép đạp vào mặt đối thủ, thậm chí tấn công hạ bộ. Và kể cả sau này, khi nhiều luật đấu được tạo nên gây bất lợi cho Jiujitsu thì bộ môn nhu thuật này vẫn tiếp tục trở thành bài học quan trọng của các võ sĩ võ tổng hợp.
Quay lại vấn đề đường phố, có một sự thật rằng hầu hết các trận đấu đường phố thường dẫn đến tình huống một hoặc cả 2 võ sĩ ngã xuống và tiếp tục tấn công bằng các kĩ thuật tì đè, ôm giữ, khóa siết. Bản năng con người hiểu được việc tì đè, ôm giữ đối thủ sẽ đem lại lợi thế rất lớn. Từ “bản năng” được sử dụng ở đây bởi lẽ ngay cả những đứa trẻ chưa từng tập võ thuật một khi phải “thượng cẳng tay hạ cẳng chân” cũng sẽ thực hiện chính xác điều mà chúng ta vừa nhắc đến: túm lấy đối thủ và tìm cách vật xuống.
Jiujitsu dạy các võ sĩ thực hiện điều đó, hoặc chống trả, chịu đựng điều đó. Một điều quan trọng nữa: cơ thể và tâm lý con người vốn không quen hoạt động khi rơi vào trạng thái nằm. Đây chính là mấu chốt làm nên yếu tố thực chiến của BJJ.
Bất kể chiến đấu hay lao động, con người đều phát huy hết khả năng khi đang đứng và trở nên lúng túng khi bị quật ngã. Jiujitsu dạy các võ sĩ điều đó, và trở nên vượt trội hơn so với những người không có kỹ năng địa chiến, đúng như một võ sĩ Jiujitsu đã từng nói: “Nếu bị vật ngã thì bạn là con thú bốn chân giữa biển cả, còn võ sĩ Jiujitsu là con cá mập.”.
Rất nhiều người cũng từng nói rằng trên đường phố bạn không thể dùng Jiujitsu vì khi còn đang “ôm ấp” người này thì người khác đã nhảy đến đạp vào mặt bạn. Bạn đúng, và bạn cũng đã lầm to!
Thực tế thì không có bất cứ môn võ nào được thiết kế hoàn hảo để một chọi với số đông – khi bạn đang đứng đấm người này thì vẫn có khả năng người khác sẽ đấm sau gáy bạn. Điều quan trọng là bạn phải thành thục mọi thứ để trở nên vượt trội – và đừng quên không phải bất cứ lúc nào đối thủ đường phố của bạn cũng đứng với đồng bọn – hay chuẩn bị cả một băng nhóm để đối phó với bạn.
Bạn sẽ làm gì khi phải vật nhau với gã ập đến tấn công bạn vì va quẹt xe cộ? Đừng sử dụng cái cớ “ẩu đả kiểu Việt Nam hay dùng số đông” để biện hộ. Sự thật rằng nếu đã dùng đến số đông thì Nhu thuật Brazil không phải là môn duy nhất “ngậm tăm”, nhưng nếu cuộc chiến 1 – 1 xảy đến, rất ít bộ môn võ thuật nào có thể nắm được sự áp đảo như Brazilian Jiujitsu. Và tin tôi đi, kể từ khi bạn đủ tuổi để tập Jiujitsu cho đến khi nằm dài trên giường bệnh với mái tóc bạc, bạn có không ít cơ hội chiến đấu kiểu 1 -1, bất kể bạn sống ở Mỹ hay Việt Nam.
Bài viết này không mang mục đích thuyết phục bạn từ bỏ môn võ thuật hiện đại để đến với Brazilian Jiujitsu, hay nói với bạn rằng BJJ là một môn võ bá đạo không đối thủ. Thế nhưng, nếu đang giữ trong đầu ý nghĩa “BJJ không hề thực chiến” thì mong rằng những luận điểm trên đây sẽ khiến bạn nghĩ lại.
Những pha ra đòn của BJJ trên đường phố
Hồ Võ