Mọi câu chuyện, dù đẹp đến đâu chăng nữa, cũng đến hồi kết thúc. Cuộc so găng với Andre Berto chủ nhật tuần này 13/9 là trận đánh cuối cùng của tay đấm lừng danh hạng bán trung người Mỹ.
Mayweather: “Tôi giải nghệ, lúc đó Pacquiao mới là số 1”
Sốc trước khuôn mặt biến dạng của võ sĩ Boxing khi bị dính đòn
* Trận Mayweather – Berto diễn ra lúc 9h30 sáng chủ nhật tuần này 13/9 (tính theo giờ Hà Nội).
Từ lần đầu tiên Floyd Mayweather thượng đài, cho đến trận so găng hoành tráng nhất trong lịch sử quyền Anh mới đây với Manny Pacquiao, anh chỉ biết duy nhất một khái niệm: chiến thắng. Nếu có thể đánh bại Berto trong cuộc thư hùng cuối của sự nghiệp – ở Las Vegas (Mỹ) ngày 12/9 tới, Mayweather sẽ san bằng kỷ lục 49 trận thắng của nhà cựu vô địch quyền Anh hạng nặng Rocky Marciano.
Cơ hội để Mayweather làm được việc này cao ngang ngửa với khả năng Lionel Messi giành thêm một Quả bóng Vàng nữa từ giờ cho đến khi giải nghệ. Theo các nhà cái, tỷ lệ cược cửa thắng cho Mayweather là 16/1, tức là nếu chọn Berto thì chỉ cần bỏ một đồng, bạn sẽ nhận lại đến 16 đồng. Béo bở thế, nhưng mấy ai dám đặt niềm tin vào Berto. Với Mayweather, cá cược không còn là một trò may rủi nữa. Bởi chỉ cần đặt vào cửa Mayweather trong 48 trận đấu đã qua của anh, bạn sẽ là người thắng cược trong cả 48 trận.
Mayweather đánh quyền giỏi, kiếm tiền cũng giỏi. Trong năm qua, anh kiếm sơ sơ…. 300 triệu đôla, khiến cho các VĐV hàng đầu thế giới như LeBron James, Lionel Messi, Kobe Bryant hay Tiger Woods đều phải thán phục. Và phần lớn số tiền anh kiếm được đều là nhờ tiền thù lao, tiền thưởng thi đấu. Ngược lại, tất cả những VĐV giàu nhất còn lại trong danh sách củaForbes, thu nhập chủ yếu của họ đến từ quảng cáo.
Vì sao Mayweather kiếm được ít tiền quảng cáo? Vì anh là một tấm gương xấu. VĐV người Mỹ là kẻ thù của những thanh niên nghiêm túc, những bậc phụ huynh bởi anh là một kẻ ăn chơi trác táng, hợm hĩnh khoe của, hung bạo hư hỏng. Với Mayweather, khái niệm tôn trọng phụ nữ thậm chí cũng không tồn tại. Khi nữ VĐV Ronda Rousey của môn võ tổng hợp có ý khiêu khích anh khi nhận giải Võ sĩ của năm do ESPN trao tặng, Mayweather đáp lại: “Chừng nào kiếm được 300 triệu đôla trong vòng 38 phút như tôi thì hãy bước ra nói chuyện”.
Mayweather là kẻ không biết cư xử, vì quá khứ của anh ngập chìm trong tăm tối. Anh không biết chữ, anh là người da đen, bố anh từng bị tóm khi buôn ma túy, cả nhà anh, kể cả mấy bà dì, đều là dân nghiện nặng. Anh là người ở đáy xã hội được Chúa vươn tay cứu rỗi, như cách Chúa từng chìa cái phao quyền anh cho Mike Tyson trước kia.
Quyền anh, với Mayweather, vừa lẽ sống, vừa là cứu cánh.
Anh tập quyền khi mới biết đi. Ông bố của Floyd, từng là một VĐV quyền Anh có hạng, tập cho con mình đấm vào mọi thứ trong tầm tay. Năm 6 tuổi, Floyd có đôi găng đầu tiên. Anh tập quyền không mệt nghỉ, anh đấm vào bao cát, đấu với đối thủ vô hình, nâng tạ và biến bất kỳ đứa trẻ đồng lứa nào không hợp nhãn thành… quân xanh. Có một lần, cậu bé Mayweather cũng thắc mắc về tương lai, bà ngoại cậu đã đáp, mà diễn dịch theo cách nói của người mẫu Ngọc Trinh ở Việt Nam là “Không đấm bốc thì cạp đất mà ăn à?”.
Từ ấy, trong đầu Mayweather chỉ có quyền anh. Vốn có gene hung bạo, lại thêm kỹ thuật chiến đấu thượng thừa, đã thượng đài là Mayweather biến đối phương thành bại tướng. Đối thủ mà yếu, anh sẽ thắng bằng knock-out, có tới 26 lần anh thắng bằng cách này. Còn với đối thủ mạnh, Mayweather sẽ dùng kỹ thuật để ghi điểm, dùng tiểu xảo để khiến đối phương sơ hở. Như trận đấu với Manny mới đây vậy, hở cái là anh… ôm. Một người xem trận đấu đã phải bình luận trên Twitter rằng: “Floyd ôm Manny còn nhiều hơn tôi ôm vợ tôi nữa”.
Cách đánh đặt hiệu quả lên trên hết ấy của Mayweather vấp phải nhiều chỉ trích. Họ gọi anh là “Jose Mourinho của quyền anh”, họ nói anh biến một môn đầy cảm hứng và máu me trở nên thực dụng. Mayweather cười mỉa vào những lời chỉ trích ấy. Với anh, chiến thắng là tất cả. Trước khi bước vào trận đánh cuối cùng với Berto tới đây, khi được hỏi anh nhớ gì nhất khi giải nghệ, anh trả lời tỉnh bơ: “Nhớ nhất mấy đứa chửi tôi”.
Suốt sự nghiệp đã qua, Mayweather đạp lên dư luận mà sống. Anh xây một bức tường ngăn cách mình với xã hội. Anh nhẵn mặt với các trại giam, chủ yếu vì lý do đánh người. Nhưng con người thô lỗ ấy khi bước lên sàn đấu lại trở thành một kẻ khác. Khán giả có la ó yêu cầu anh đánh tích cực hơn, Mayweather cũng mặc kệ. Đối phương khích bác cỡ nào, anh cũng tỉnh bơ. Đấy là lý do Mayweather là kẻ bất khả chiến bại. Đối thủ là một cậu choai choai mới vào nghề hay một tay lão luyện, anh đối xử với họ như nhau. Suốt cả chục năm trời, người ta chờ đợi Mayweather so găng với Pacquiao nhưng anh cứ kiếm cớ khoái thác. Để rồi thời cơ chín mùi, Mayweather đồng ý thượng đài, biến đấy thành trận quyền anh có sức hút lớn nhất lịch sử. Kết quả cuối cùng thì vẫn như cũ: Mayweather thắng.
Liệu sẽ có bất ngờ chấn động nào trong trận đấu với Berto tới đây không? Câu trả lời có lẽ các bạn cũng rõ. Khi xem trận đấu này, ta không xem Berto gây bất ngờ như thế nào mà là cái cách Mayweather tiến vào trận đánh cuối cùng trong sự nghiệp của anh.
Khi “Độc cô cầu bại” rửa tay gác kiếm, đấy xứng đáng là ngày trọng đại của thể thao thế giới.
Có thể bạn quan tâm: Những khoảnh khắc không thể nào quên của “độc cô cầu bại” Mayweather trên sàn đấu
[jwplayer player=”1″ mediaid=”69546″]
Theo Hoài Thương/VnExpress