Bài dự thi Võ thuật trong trái tim tôi
Lớn lên trong tuổi thơ được gọi là dữ dội, tôi không thích sử dụng bạo lực trong giải quyết xích mích, nhưng cái tuổi thơ đó lại phải hứng chịu những trận đòn của những kẻ cùng lớp. Hồi đó, tôi không ước mình sẽ biết võ để chống lại đối phương vì tôi nghĩ giỏi võ, khỏe chân tay chỉ là mầm mống của gây lộn, đánh nhau nhưng sau khi xem những tập phim võ thuật của Lý Tiểu Long tôi đã có những nhận thức khác về võ thuật.
Có lẽ là hồi học cấp 3, anh tôi có mang vài chiếc đĩa phim võ về xem và tôi cũng vô tình ghé mắt qua một chút. Trong khi anh tôi chỉ háo hức những đòn đánh từ cả hai phía và thi thoảng đứng dậy đưa tay theo những đòn thế trong phim thì tôi cố gắng ngẫm nghĩ thật kĩ về hoàn cảnh cuộc chiến đó. Trong trận đấu hôm đó, một thanh niên vóc dáng nhỏ con, chiều cao hạn chế nhưng cơ bắp săn chắc, cuồn cuộn, nét mặt điềm tĩnh chiến đấu với người đàn ông có lẽ ít nhất là cao trên 2m, đeo kính đen, tỏ ra rất đắc ý cho trận chiến trước mắt. Trận đấu bắt đầu những hiệp đầu tiên khi liên tiếp tên cao kều thắng thế, nhưng sau những phút đầu bị áp đảo, người thanh niên nhỏ nhắn kia bắt đầu đưa ra những tuyệt chiêu của mình biến cái chân dài lợi thế của đối phương thành cái bất lợi, trận đấu diễn ra khá lâu làm cả hai bên đều mệt mỏi những với nền tảng thể lực tốt hơn cũng như với sự thông minh, biến hóa của mình anh đã bắt tên cao kều kia phải nằm dưới chân anh.
Sau đó tôi biết anh chính là Huyền thoại võ thuật Lý Tiểu Long, tôi lên mạng và tìm ngay những thông tin liên quan tới anh và biết rằng anh đã “đi xa”. Những bộ phim mà anh đóng, anh đều đóng vai chính diện, những trận đấu mà anh đấu hoàn toàn là võ công của anh tự rèn luyện, những cảnh khó anh đều tự đóng không cần đến cascader, anh không chỉ là một diễn viên điện ảnh bình thường mà lúc đó người ta đã gọi anh là Huyền thoại võ thuật Trung Hoa.
Cũng từ sự ngưỡng mộ anh nên tôi đã tìm đến những lớp ngắn hạn dạy về võ thuật, cho dù thể chất của tôi không được tốt lắm nhưng tôi tin võ thuật sẽ giúp tôi khỏe mạnh và thay đổi. Khi học tôi lại càng cảm nhận được thêm rằng võ thuật là một ngành khoa học, chứa đựng những triết lý sâu xa, là một cách để phản ánh sinh động cuộc sống khách quan. Tìm đến nguồn gốc của võ thuật, tôi càng thấm thía hơn những bộ phim về Thiếu Lâm tự (Trung Quốc). Học võ trước tiên là để rèn luyện sức khỏe và trí tuệ của mình, sau đó là dùng nó để bảo vệ công lý, bảo vệ người hiền và bảo vệ Phật pháp, khi võ thuật được lồng với những giáo lý nhà Phật, nó đã đạt tới đỉnh cao của nghệ thuật, dạy võ chính là dạy cách sống, học võ chính là học cách làm người.
Lý Tiểu Long chính là hình ảnh thúc đẩy động lực cho tôi trong quá trình luyện tập gian khổ, học võ để biết võ và biết đạo. Tôi luôn có cảm tưởng tôi đã được chạm vào huyền thoại ấy và sẽ giữ vững tinh thần, tôi sẽ luôn ghi nhớ điều này để trong trái tim.
Nguyễn Văn Công/Hà Nội