Trận Thách đấu Muay Thái ngày 28/11 vừa qualà chiến thắng nhọc nhằn của Tạ Văn Minh Vương (CLB Small House), nhưng lại là kỉ niệm đáng nhớ và đầy thỏa mãn của Lý Thanh Sang – chàng võ sĩ trẻ đến từ đơn vị Hóc Môn.
Thách đấu Muay Thái: cuộc chiến của “hai con trâu nước”
Thách đấu Muay Thái: bản nhạc “lệch tông” của cả hai tên tuổi mới
Cuộc đối đầu giữa “hai con trâu nước” của ý chí và thể lực này nhanh chóng bỏ qua giai đoạn thăm dò mà ngay lập tức bùng nổ với nhiều pha chơi đôi công máu lửa từ cả hai. Trong suốt nửa đầu trận đấu, khó có thể nói thế trận thuộc về ai khi cả hai đều có những khoảng khắc tỏa sáng, và cũng có nhiều pha đòn bị dồn ép.
Dần chiếm được lợi thế về sau nhờ thể lực dồi dào, Minh Vương tưởng chừng đã có cơ hội kết thúc sớm trận đấu nhưng chính anh lại là người chịu thiệt khi vấp phải sự chống chọi mãnh liệt từ Thanh Sang. Vốn là người võ sĩ lận đận, thường xuyên bị gián đoạn tập luyện vì công việc, Lý Thanh Sang hiểu rõ giá trị của mỗi lần hiếm hoi được thượng đài va chạm học hỏi, và anh đã không bỏ lỡ bất cứ thứ gì, từng cơ hội, từng cú va chạm, từng pha xử lý đòn và thậm chí từng pha gục gã rồi lại đứng dậy.
Không thể hạ gục được Thanh Sang, Minh Vương phải mất 3 hiệp thi đấu nhọc nhằn và thậm chí nhiều lần phải đối mặt với nguy cơ bị K.O để nhận được chiến thắng điểm số từ quyết định của trọng tài.
Ngay từ đầu trận đấu, xét về mặt nền tảng tập luyện, Thanh Sang đã có ít cơ hội chiến thắng hơn khi anh nằm “kèo dưới” cả về thời gian lẫn kinh nghiệm tập luyện. “Rèn quân” tại CLB Hóc Môn – một đơn vị có phong trào Muay chưa thực sự lớn mạnh cũng khiến anh ít có cơ hội cọ xát hơn so với đối thủ đến từ CLb Small House – một người cũng đã từng tập luyện qua nhiều đơn vị tên tuổi khác.
Thế nhưng, với ý chí, tinh thần và thái độ thi đấu tuyệt vời, dấu dấn trong lòng khán giả của buổi Thách đấu đã thuộc về Thanh Sang. Màn thể hiện của anh trên võ đài cũng đồng thời là niềm khích lệ lớn đến CLB Hóc Môn nói riêng, các CLB nhỏ lẻ trên địa bàn TP.HCM nói chung, một minh chứng rõ ràng rằng bất cứ đơn vị nào, dù thiếu thốn điều kiện, dù chưa có “gà chiến” tầm cỡ, vẫn chưa có những lứa võ sĩ đủ sức cọ xát, họ vẫn có thể nuôi dưỡng đam mê, vẫn có thể “rèn quân” và chờ đợi cơ hội bùng nổ.
Lý Thanh Sang đã thua – nhưng thua bằng tất cả nỗ lực, bản lĩnh và ý chí thực thụ cần có ở một người võ sĩ.
[jwplayer player=”1″ mediaid=”85305″]
Y.N