Tyson vs. Holyfield II. Khỏi cần phải nói, đây là cuộc so găng mà cả thế giới đều chờ đợi. Họ đã gọi nó là “Âm thanh và cuồng nộ”, trận tái đấu trị giá 100 triệu USD giữa hai người khổng lồ. Vậy nhưng, dù trí tưởng tượng bay bổng như thế nào đi nữa, cũng không ai có thể ngờ được những gì diễn ra tại võ đài MGM Grand Garden Arena ở Las Vegas, Nevada vào cái đêm cách đây đã 18 năm.
Những hình ảnh khó quên của ‘tay đấm thép’ Mike Tyson
Top 10 cú đấm knock-out kinh điển của Mike Tyson
Đó là ngày 28-6-1997. Cuộc tái đấu có vẻ còn được chờ đợi hơn thế khi Tyson nhận 30 triệu USD, Holyfield nhận 35 triệu USD và người xem truyền hình phải bỏ ra 49,95 USD. Tuy nhiên, nếu tất cả thất vọng vì cuộc so găng chỉ kéo dài trong vỏn vẹn ba hiệp, so với cuộc so găng đầu tiên cách đó tám tháng còn diễn ra tới 11 hiệp, thì họ đã được chứng kiến một trong những khoảnh khắc kỳ lạ nhất và tai tiếng nhất không chỉ trong lịch sử quyền Anh mà còn thể thao thế giới.
Khoảnh khắc này đến ở hiệp thứ ba khi Tyson bập cả hàm răng vào tai trái và cắn đứt một mẩu tai của Holyfield. Cuộc so găng tạm dừng và trọng tài Mills Lane không còn lựa chọn nào khác là xử Tyson thua.
Cả MGM Grand Garden Arena và những ai ngồi trước màn hình tivi đều sững sờ bởi trong khoảng thời gian trước đó, cuộc so găng hứa hẹn sẽ rất hấp dẫn. Holyfield áp đảo ở ba hiệp đầu tiên nhưng Tyson cũng vùng lên mạnh mẽ vào cuối hiệp một và đầu hiệp hai. Chính trong một khoảnh khắc bị dồn vào góc võ đài như vậy, Holyfield đã húc đầu vào đối thủ và tạo nên một vết rách bên mắt phải của Tyson. Tyson tiếp tục phàn nàn sau đó nhưng khi xem lại băng hình, Lane cho rằng những cú húc đầu của Holyfield là không có chủ ý và không đáng bị phạt.
Khi hiệp ba chuẩn bị diễn ra, Tyson rời góc võ đài mà không có miếng kẹp bảo vệ lưỡi. Lane sau đó yêu cầu anh trở lại góc võ đài và lắp miếng kẹp vào. Cuộc so găng lại tiếp tục. Tyson bắt đầu tấn công dồn dập và ở 40 giây trước lúc hiệp ba kết thúc, Holyfield ôm sát người đối thủ. Lúc này, Tyson chồm đầu qua vai Holyfield và cắn vào tai phải võ sĩ người Atlanta rồi nhổ xuống sàn một mẩu sụn dính đầy máu. Khi Holyfield la hét và nhảy lên trong đau đớn, Lane quyết định cho dừng trận đấu.
Cuộc so găng bị hoãn trong vài phút vì Lane chưa biết phải làm gì. Quyết định ban đầu của ông là xử thua Tyson nhưng sau khi bác sĩ hiện trường cho rằng Holyfield vẫn có thể đánh tiếp, Lane thông báo ông sẽ trừ hai điểm của Tyson. Trận đấu tiếp tục diễn ra.
Trong một tình huống ôm nhau khác, Tyson lại cắn vào tai trái của Holyfield, khiến đối thủ vội buông tay và lùi lại. Cú cắn thứ hai của Tyson chỉ mang tính đe dọa nhưng cho đến khi Lane phát hiện ra, cuộc so găng chính thức bị hủy bỏ.
Việc Tyson bị xử thua giúp Holyfield vẫn được công nhận là nhà vô địch quyền Anh hạng nặng của WBA. Trong khi đó, võ sĩ người New York bị Uỷ ban thể thao bang Nevada thu hồi giấy phép thi đấu và phải nộp phạt 3 triệu USD. Do đây không phải là quyết định thu hồi vĩnh viễn nên hơn một năm sau, ngày 18-10-1998, Ủy ban thể thao bang Nevada đã bỏ phiếu 4-1 và trả lại giấy phép thi đấu cho Tyson.
Sau khi có lại giấy phép, Tyson tiếp tục so găng cùng võ sĩ người Nam Phi là Francois Botha vào tháng 1-1999, trước lúc nhận án tù một năm vì tấn công hai người đi mô-tô sau một vụ tai nạn vào tháng 8-1998. Sau 8 tháng ngồi tù, Tyson so găng với Orlin Norris. Trong năm 2000, Tyson có ba trận so găng. Năm 2001 là một trận và năm 2002, anh bị Lennox Lewis hạ knockout ở hiệp thứ tám.
Ít ai ngờ rằng, thất bại đó đã báo hiệu quãng thời gian đen tối khác cho “Iron” Mike khi thể lực sa sút khiến anh thua ba trong bốn trận so găng cuối cùng trong sự nghiệp, rồi phá sản và dính vào ma túy.
Về sau này, trong bộ phim tài liệu Tyson phát hành năm 2008, Tyson vẫn khẳng định ông cắn vào tai Holyfield là vì bị húc đầu. Tuy nhiên, ngày 16/10/2009, trong chương trình The Oprah Winfrey Show, Tyson đã xin lỗi Holyfield và được cựu võ sĩ người Atlanta tha thứ.
Tuy vậy thì cũng phải đến năm 2013, Tyson và Holyfield mới chính thức gặp lại nhau nhân dịp Holyfield tung ra sản phẩm nước xốt thịt nướng của ông ở Chicago, nơi Tyson cũng đang có show diễn Mike Tyson: Undisputed Truth trong hành trình tổ chức tại 36 thành phố.
Sau đấy, họ còn gặp lại nhau khi Fox Sports 1 chuẩn bị phát sóng serie phim nói về cuộc đời của Tyson với tiêu đề “Being Mike Tyson”, trong đó có cuộc so găng Tyson vs Holyfield II nổi tiếng. Cuộc trò chuyện của hai cựu võ sĩ quyền Anh vì thế trở nên rất thú vị, đặc biệt với tình huống Holyfield thừa nhận ông đã nghĩ đến việc trả đũa sau khi bị cắn tai lần thứ nhất là đá vào háng của đối thủ.
Dĩ nhiên là trong khoảng thời gian này, chính xác là từ năm 2009, cuộc đời của Tyson đã rẽ sang một hướng khác. Đối với một võ sĩ từng bị kết tội và ngồi tù vì hiếp dâm, sự trở lại của ông khiến tất cả bất ngờ. Tyson tham gia đóng phim, diễn kịch, viết sách, sản xuất phim, tổ chức các trận quyền Anh… và thậm chí là cưới vợ lần thứ ba.
Cũng trong cuộc phỏng vấn của Fox News vào tháng 12-2013, “Iron Mike” còn tiết lộ ông đã cố gắng học cách điều chỉnh bản thân, trở nên điềm tĩnh và khiêm tốn hơn. Ông cũng nói về tôn giáo và cho biết, ông thấy mình hạnh phúc khi trở thành một tín đồ đạo Hồi.
Năm 1998, trong xếp hạng “Những võ sĩ quyền Anh hạng nặng vĩ đại nhất mọi thời đại” của tạp chí Ring, Mike Tyson được xếp ở vị trí thứ 14. Điều ngạc nhiên là trong danh sách 80 võ sĩ xuất sắc nhất trong 80 năm qua của tạp chí Ring ra năm 2002, Tyson lại rơi xuống vị trí thứ 72. Còn trong danh sách 100 tay đấm vĩ đại nhất mọi thời đại của năm 2003, Ring lại xếp ông ở vị trí thứ 16. Ngày 12-6-2011, Tyson đã được đưa vào Ngôi nhà quyền Anh huyền thoại cùng với võ sĩ người Mexico là Julio Cesar Chavez, nhà vô địch hạng lông Kostya Tszyu, và diễn viên/nhà biên kịch Sylvester Stallone.
Theo Thể thao & Văn Hóa