(VoThuat.vn) – Đừng lộn xộn với những người phụ nữ này! Các nữ võ sĩ phô bày kỹ thuật boxing, đấu vật và võ thuật trong những bức ảnh lưu niệm đầy thú vị.
Những hình ảnh đáng kinh ngạc tiết lộ cách phụ nữ thể hiện sức mạnh của họ trong nhiều thập kỷ dù là trên sàn đấu hay là để tự bảo vệ mình trên đường phố.
Những bức ảnh lưu niệm cho thấy các nữ võ sĩ thi đấu quyền anh và đấu vật cũng như học các kỹ năng võ thuật như judo và jiu-jitsu.
Các bức ảnh khác tiết lộ việc làm thế nào nữ cảnh sát học cách tự vệ, cùng với một nam trung sĩ làm bạn tập để thực hiện đòn ném và khóa chặt.
Một số bức ảnh nổi bật nhất chụp lại các trận đấu đấu vật nữ vào năm 1932, môn thể thao vốn đã bị giới hạn trước đó đối với nam giới.
Đấu vật trở nên phổ biến với phụ nữ Anh vào đầu thế kỉ 19 sau khi nó trở thành một trò tiêu khiển ưa thích của các nữ công nhân nhà máy ở Yorkshire và Lancashire.
Đấu vật của nữ trước đây từng là một điểm thu hút trong các lễ hội và rạp xiếc ở thời kỳ Victoria nhưng nó đã trở thành một môn thể thao hợp thời trong 2 cuộc thế chiến với hơn 40 địa điểm thường xuyên tổ chức các trận đấu chỉ riêng ở London.
Nhưng môn thể thao này trở nên bạo lực hơn và bị cấm bởi Hội đồng Hạt Luân Đôn ngay trước thềm thế chiến thứ II, sau khi các đô vật bắt đầu sử dụng những vũ khí như ghế, khiến cho đấu vật bị xã hội xa lánh.
Đấu vật phổ biến trở lại vào năm 1947 sau khi Ngài Đô đốc Edward Mountevans thành lập một ủy ban xây dựng các quy tắc chỉ ra cách thức giành chiến thắng trong trận đấu và phân chia tuyển thủ bằng các hạng cân.
Những hình ảnh khác cũng cho thấy boxing nữ đã phổ biến như thế nào vào đầu thế kỷ 20 mặc dù không được Thế vận hội chấp nhận cho đến năm 2012.
Boxing nữ lại quay trở về đầu thế kỷ 18 tại Anh khi ‘Nhà vô địch châu Âu’ Elizabeth Wilkinson đã đọ sức với cả nam lẫn nữ ở London trong thập niên 20 của thế kỉ 18.
Wilkinson và các đối thủ của mình mặc đầy đủ quần áo khi chiến đấu để tránh những lời cáo buộc là ‘không đứng đắn’ và cô đã được công chúng vô cùng tôn trọng vào thời điểm đó.
Mặc dù boxing nữ rất phổ biến ở làng quê trong đầu thế kỷ 19, nhưng vào những năm 1920, boxing nữ đã gây nên nhiều tranh cãi.
Năm 1926, Hội đồng thành phố Shoreditch đã cấm trận đấu biểu diễn giữa 2 nữ võ sĩ Annie Newton và Madge Baker. Sau đó, Thị trưởng Hackney Rev William Evans cũng đã dẫn đầu một chiến dịch thành công ngăn chặn trận đấu này được chuyển đến địa bàn của mình và gọi boxing nữ là ‘sự thỏa mãn ham muốn nhục dục của một đám những người đàn ông thô tục’.
Bộ trưởng Bộ Nội vụ vào thời điểm đó, Ngài William Joynson-Hicks, cũng phản đối trận đấu và nói rằng: ‘Các cơ quan lập pháp sẽ không bao giờ tưởng tượng ra rằng một trận đấu đáng hổ thẹn như vậy sẽ được tổ chức tại đất nước này.’
Khi ấy, Annie Newton vẫn không chịu thua và chia sẻ với báo chí: “Tất cả những lời nói rằng boxing nữ là’ suy đồi ‘, là’ liều lĩnh ‘và’ quá khó khăn’ khiến tôi cảm thấy rất khôi hài.”
‘Liệu có phải boxing nữ suy đồi hơn, hoặc khó khăn gấp rưỡi công việc chà lau sàn nhà? Hay môn thể thao này nguy hiểm hơn làm việc trong nhà máy đạn dược? ‘
Tuy nhiên, điều này đã không thể ngăn cản phụ nữ tham gia các lớp học tại phòng gym, với việc câu lạc bộ quyền anh của nữ Mayfair Gymnasium được thành lập tại London bởi Giáo sư Andrew Newton, chú của Annie, vào giữa những năm 1920 trong khi phụ nữ cũng thi đấu tại nơi này vào đầu những năm 1930.
Annie Newton đã dạy boxing tại câu lạc bộ để hỗ trợ gia đình sau khi cô mất hai chồng trong Thế chiến I.
Cô theo đuổi môn thể thao này theo lệnh của người chú và Annie khẳng định rằng nó đã cải thiện sức khỏe của cô và ‘cứu cô khỏi bị chết sớm’ bởi vì cô vốn là một ‘đứa trẻ yếu ớt’.
Annie Newton được cho là tập luyện boxing mỗi ngày trong 14 năm và đã xuất hiện tại lễ hội và hội chợ từ năm mới 10 tuổi, trước khi cố gắng đưa môn thể thao này tiến xa hơn nữa thông qua các kênh chính thức.
Vào đầu thế kỉ XX, boxing được coi là một con đường để phát triển cả tính cách và sức mạnh thể chất ở nam giới nhưng nó đã trở thành trào lưu phổ biến trong một thế hệ mới của những người phụ nữ được trao quyền về mặt chính trị, năng động về mặt xã hội và sinh viên –những người sử dụng boxing như một phương thức để tự vệ.
Nhưng mãi cho tới năm 1997, Hiệp hội Boxing chuyên nghiệp Anh quốc mới đồng ý tổ chức giải đấu đầu tiên dành cho nữ.
Những hình ảnh khác cho thấy phụ nữ học võ thuật, bao gồm judo và ju-jitsu tại các lớp học ở trường Cao đẳng Eton vào năm 1923, trước một đám đông khổng lồ.
Danh tiếng của Ju-jitsu đã tăng lên trong cuối những năm 1890, khi người đàn ông người Anh sinh ra ở Bangalore, Edward William Barton-Wright trở về quê nhà từ Nhật Bản.
Ông đã học võ thuật tại hai thành phố ở đó và phối hợp ju-jitsu với quyền anh và đấu vật để tạo ra phương pháp ‘Bartitsu’ của riêng mình.
Sau khi Edward viết một bài luận về võ thuật vào năm 1902, các thành viên của xã hội thượng lưu đã đổ xô đến tập luyện với ông, bao gồm cả những người phụ nữ như Edith Garrud-thành viên Liên đoàn Chính trị và Xã hội của Phụ nữ(WSPU).
Cô là một người đấu tranh đòi quyền bầu cử và đã sử dụng ju-jitsu với một cảnh sát tại cuộc biểu tình bên ngoài Hạ viện. Edith Garrud sau đó đã truyền đạt kiến thức của mình cho một đơn vị của WSPU được biết đến với cái tên ‘The Bodyguard’-những người học kĩ năng tự vệ để bảo vệ bản thân khỏi việc bị bắt giữ.
Đại diện cho một lý tưởng trao quyền tự chủ và bảo vệ bản thân một cách triệt để, ju-jitsu và boxing đã mang lại cho phụ nữ cảm giác an toàn và khỏe mạnh ở môi trường trong nước.