Liễm đồn còn gọi là thủy đồn hoặc hộ đồn. Liễm đồn là một tư thế theo đó bất kỳ một động táp nào mà người trầm xuống ta đều giữ cho mông tự nhiên buông xuống (tự nhiên hạ thùy, chứ không chống ra sau).
Ðiệu Ðáng còn được gọi là điếu đang là một tình trạng cơ thể, đó là lúc luyện quyền ta làm cho cơ nhục gần giang môn (hậu môn) nhè nhẹ đưa lên (tức là nhíu hậu môn).
Việc liễm đồn trong lúc luyện quyền là nhất trí với yêu cầu “vĩ lư trung chính” và “đỉnh đầu huyền”. Trên mặt sinh lý, liễm dồn có hai ý nghĩa:
– Giữ được trạng thái tự nhiên của thân thể, làm cho thân thể nẩy nở tự nhiên.
– Tiện cho khí trầm đan điền, khí huyết hoán thông.
Trên mặt kỹ kích, cũng có hai ý nghĩa:
– Liễm đồn thì dáng mới tròn, toàn thân mới hợp thành chỉnh kính (kính hoàn chỉnh không dứt), động tác của hạ chi mới có thể khinh linh vô trệ, tiến thoái na di (dời đổi) mới mau mắn trơn tru.
– Ðộng tác TCQ lấy eo làm chủ thể, eo như trục xe mang thượng chi và lưỡng quyền, cải chiêu hoán thể đều có thể theo ý muốn mà ứng thủ; trái lại, không liễm đồn thì mông dao động lắc lư trái phải làm cho eo dao động, thì toàn thân tán loạn, rất dễ bị đối phương chế ngự.
Cùng lúc với liễm đồn là điệu đáng, tức là không để cho co nhục ở hậu môn hở ra, buông ra, mà làm cho khép, thâu vào. Trên mặt sinh lý, điệu đáng có hai ý nghĩa:
– Xúc tiến sự tuần hoàn của một phần nào huyết dịch nội tạng ở hậu môn, trực trường và phúc xoang.
– Giúp cho eo và xương sống ngay ngắn, nẩy nở tự nhiên.
Trên mặt kỹ kích, có điệu đáng mới dễ cho việc hình thành kính hoàn chỉnh nối thượng và hạ chi, và để cho việc điều tiết linh-hoạt-tính của thân thể.
Nguồn: Maxreading
Quang Bình/Sưu tầm