Bài viết này là đoạn trích lời tác giả Valerie Worthington – một võ sư đã tập Jiu-Jitsu từ năm 1998, trong tác phẩm tựa đề Vai trò của cái tôi trong Jiu-jitsu và bất cứ môn nào khác. Hầu hết mọi người luyện BJJ và submission grappling đều đã được nghe câu “Hãy để cái tôi của bạn ngoài cửa”.
Nguyên lý bất phân tranh trong võ đạo chân chính
“Hãy để lại cái tôi ngoài cửa khi bước vào võ đường“, bạn không thể tiến bộ trong võ thuật trừ khi bạn chấp nhận sự thật là mình rất tệ và luyện tập chăm chỉ để cải thiện bản thân.
Sự kỳ vọng của chúng ta đối với Người Thầy cũng vậy. Người hướng dẫn bạn có thể rất lớn tuổi hoặc rất trẻ so với chúng ta, họ có thể cơ bắp hoặc chỉ nặng bằng một nửa ta. Tóm lại, CÓ THỂ họ sẽ không như hình ảnh về một đại võ sư mà ta luôn mường tượng. Nhưng hãy nhớ những bài học QUAN TRỌNG nhất trong võ thuật có thể đến từ cả những võ sư lão làng lẫn những người mới mới bước những bước đầu tiên.
Sau 3 hoặc 5 năm học võ nhìn lại bạn có thể thấy kiến thức khi mới bắt đầu kiến thức của bạn ít ỏi cỡ nào. Điều này tương tự nếu bạn dời điểm nhìn tới tương lai 10 năm và nhìn lại mình vào năm thứ 3 hoặc 5 (giả định việc tập võ là liên tục) Chúng ta nhận ra dù không thể học tới tận cùng trong võ thuật và kiến thức của chúng ta vẫn rất ít ỏi.
Trong luyện tập hãy luôn nhớ phân tích mạnh yếu để xác định hướng đi đúng cho bản thân
Không chỉ những kỹ thuật áp dụng trong lúc thập tử nhất sinh mà còn nhiều điều chúng ta học từ võ đường có thể đem vào cuộc sống, vào mối quan hệ gia đình, bạn bè, công việc. “Hãy để lại cái tôi ngoài cửa“
Valerie Worthington