(VoThuat.vn) – Một võ sĩ Boxing sẽ nằm trong thời kì sung mãn về thể lực của mình trong khoảng từ 28 đến 35 tuổi. Ở độ tuổi 35, đó là lúc bản năng làm cha trỗi dậy. Từ thời điểm đó trở đi sẽ có sự sụt giảm về thể lực.
- Anthony Joshua đã sẵn sàng so găng với Wilder hoặc Fury
- Deontay Wilder giấu chấn thương để so găng với Tyson Fury?
Tuy vậy, dù bạn là ai hay dù thể lực của bạn có thần thánh đến đâu, thì tuổi tác luôn đóng vai trò lớn trong sự sụt giảm về thể lực. Nhưng, có một số các tay đấm chắc chắn nằm trong trường hợp đặc biệt, họ bất chấp tuổi tác và trở nên mạnh mẽ hơn theo từng năm.
Tuy nhiên, họ không phải những dị nhân. Những tay đấm đặc biệt này sử dụng kĩ thuật và kĩ năng của họ để bù đắp cho thể lực đã bớt sung mãn. Họ càng lớn tuổi thì họ càng thông minh và kinh nghiệm hơn. Và họ dùng những kinh nghiệm đó để đánh bại những đối thủ trẻ và khỏe hơn.
Người ta nói rằng Boxing là môn thể thao của giới trẻ, nhưng những người đàn ông này rõ ràng là ngoại lệ. Chúng ta hãy cùng xem sự nghiệp của họ và cách sự nghiệp của họ tiến xa trong giai đoạn xế chiều.
Sau đây là 5 võ sĩ Boxing chứng minh rằng tuổi tác chỉ là con số.
1. Bernard “The Executioner” Hopkins
Rõ ràng là Bernard Hopkins thi đấu cực kỳ xuất sắc khi đã qua thời kì sung mãn. Hopkins giành được danh hiệu vô địch thế giới đầu tiên của mình ở độ tuổi 30 khi anh có được chiếc đai IBF hạng trung vào năm 1995. Sau đó, với biệt danh “The Executioner”, Hopkins bảo vệ danh hiệu thành công sau 20 trận thắng liên tiếp – một kỉ lục ở hạng trung vẫn tồn tại đến tận năm 2018.
Nhiều fan hâm mộ và các nhà phê bình đánh giá Hopkins là một trong những võ sĩ Boxing vĩ đại nhất trong lịch sử, không tính về hạng cân. Nhưng tuyệt tác đáng nhớ nhất của anh lại đến sau khi anh đến đội tuổi U40. Ở độ tuổi 42, Hopkins đánh bại Antonio Tarver với biệt danh “Magic Man” để giành lấy chức vô địch IBO . Thất bại trước Joe Calzaghe vào năm 2008, nhưng 3 năm sau, Hopkins lại hạ gục võ sĩ người Canada – Jean Pascal – để giành chiếc đai vô địch hạng dưới nặng của WBC.
Đáng chú ý rằng, đối với Hopkins như vậy là chưa đủ. Anh vẫn tiếp tục sự nghiệp của mình quá cả giai đoạn xế chiều, nếm mùi thắng thua đủ cả. Danh hiệu vô địch mới nhất của anh giành được vào năm 2014 khi anh đánh bại Beibut Shumenov ở tuổi 49 để tiến lên bục vinh quang với danh hiệu vô địch hạng hạng dưới nặng WBA.
2. Roberto “Hands of Stone” Duran
Trong suốt thời trai trẻ, Roberto Duran là sự tổng hợp đáng sợ của sự hung bạo và sức mạnh. Anh vừa có thể trút những đòn trừng phạt khủng khiếp và tiêu diệt đối thủ, vừa xây dựng đế chế huyền thoại của mình trong nhiều năm. Duran từng là một võ sĩ đáng gờm, đặc biệt là trong thời kì sung mãn của mình.
Tuy nhiên, bất chấp một sự nghiệp với tiếng tăm khổng lồ, Duran vẫn tiếp tục thi đấu ngay cả khi anh già đi và thể lực không còn ở thời kì đỉnh cao nữa. Tới thời điểm này, thể hình của Duran không còn được như trước, và đã qua tuổi 40. Tuy nhiên vũ khí tốt nhất của anh là chỉ số IQ Boxing cực kì cao và sự nhạy bén vẫn đang ở trạng thái không tì vết và duy trì được quá cả độ tuổi nghỉ hưu của anh.
Trong khi “Hands of Stone” trẻ tuổi phụ thuộc hoàn toàn vào sức mạnh và thể lực của mình, thì phiên bản già hơn lại nhờ tới kĩ thuật dẻo dai và lối tấn công vô cùng thông mình. Và một cách kì diệu, những phản xạ phòng thủ của anh vẫn còn đủ nhạy bén để bảo vệ anh khỏi nguy hiểm và tối thiểu hóa những va chạm, khiến cho sự nghiệp của anh vẫn tiếp tục được kéo dài.
Chiến thắng gần nhất của Duran diễn ra vào năm 2000 khi anh hạ gục Patrick Goossen bởi quyết định đồng thuận ở tuổi 50 — một chiến công đỉnh cao không thể bàn cãi. Anh chắc chắn không còn là Duran mà fan hâm mộ mến mộ như khi còn trẻ, nhưng võ sĩ người Panama đã chứng tỏ rằng anh vẫn có thể dùng trí thông minh của mình để đánh bại những đối thủ trẻ và khỏe hơn.
3. Larry Holmes
Gần như mỗi nhà phân tích Boxing đều nhận định rằng sự nghiệp của Larry Holmes đã đến lúc kết thúc khi bị võ sĩ trẻ Mike Tyson đánh bại trong chưa tới 4 hiệp. Cảm thấy hổ thẹn và bị hạ thấp chỉ là một ông già đang cố kiếm sống dựa trên tên tuổi mình, huyền thoại được biết tới với biệt danh “The Easton Assassin” đã lựa chọn tiếp tục chiến đấu thay vì nhường lại sàn đấu cho các võ sĩ trẻ hơn. Đó hóa ra lại là một sự lựa chọn không tồi.
Holmes hiểu rằng trình độ kĩ năng của hạng nặng nói chung tại thời điểm đó đang thấp khủng khiếp, và bởi vì George Foreman đồng thời cũng là một võ sĩ lớn tuổi đang tận dụng tên tuổi của mình để đem về những khoản tiền béo bở, Holmes tin rằng anh cũng có thể làm thế.
Ở độ tuổi 41, Holmes có ý định tiếp tục theo đuổi sự nghiệp của mình, và anh sẽ trở nên vô cùng thành công. Anh đã hạ gục Tim Anderson với đòn knockout rất gọn gẽ ngay trong hiệp đầu tiên. Còn ở độ tuổi 53, Holmes đã thi đấu trận chuyên nghiệp cuối của mình và đánh gục Eric “Butterbean” Esch với quyết định đồng thuận, kết thúc chuỗi 4 trận toàn thắng liên tiếp để viết nên cái kết cho sự nghiệp của mình.
Holmes đã và sẽ luôn là một huyền thoại, đặc biệt với tuyệt phẩm sau tuổi 40.
4. Archie Moore
Võ sĩ Boxing lớn tuổi nổi tiếng với biệt danh “The Old Mongoose”, Archie Moore chắc chắn là người gây ấn tượng nhất. Khi anh bước sang tuổi 40 vào năm 1956, Moore vẫn được ghi nhận là nhà vô địch thế giới hạng cân dưới nặng.
Moore dành phần lớn thời gian của anh thi đấu với những võ sĩ có thể hình lớn hơn mình ở nội dung hạng nặng, anh chỉ hạ cân khi đã tới lúc bảo vệ chiếc đai ở hạng cân dưới nặng của mình. Nhưng dẫu là hạng cân nào mà anh thi đấu, phong cách của anh vẫn được giữ vững như trước đây: lối di chuyển tốt kết hợp với thế phòng thủ kín kẽ, với điểm nhấn là sức mạnh knockout thường xuyên đưa các đổi thủ vào trạng thái lao đao.
Moore kết thúc sự nghiệp của mình vào năm 1963 ở tuổi 47 với cú knockout vận động viên đấu vật chuyên nghiệp với biệt danh “Iron” – Mike DiBiase – người vừa mới bước chân sang môn Boxing chuyên nghiệp. DiBiase là cha của vận động viên đấu vật chuyên nghiệp “The Million Dollar Man” – Ted DiBiase. Moore đã khiến trận đấu kết thúc ở hiệp thứ 3.
“The Old Mongoose” giải nghệ với thành tích đáng ngưỡng mộ 186 trận thắng, 23 trận hoà và 10 trận thua, trong đó có 132 trận thắng bằng knockout.
5. “Big” George Foreman
George Foreman được biết đến là người sáng chế ra chiếc máy nướng thịt – George Foreman Grill, nổi tiếng qua những chương trình mua sắm qua TV. Nhưng với những fan hâm mộ và các nhà phê bình Boxing, anh sẽ mãi mãi là “Big George” — một chuyên gia knockout đáng gờm, thường xuyên khủng bố đối thủ trong giai đoạn từ 1969 đến 1997.
Trong thời kì đỉnh cao của mình, Foreman luôn tạo ấn tượng là một võ sĩ đáng sợ. Mặc dù anh từng bị hạ gục bởi huyền thoại Muhammad Ali trong trận đấu khét tiếng “Rumble in the Jungle” tại thủ đô Kinshasa của Congo, Foreman vẫn hài lòng với một sự nghiệp chuyên nghiệp kéo dài hơn 2 thập kỷ sau trận so găng lịch sử đó.
Mặc dù anh đã có thể giải nghệ ở độ tuổi 28, anh lại sớm quay trở lại sau 10 năm ở độ tuổi 38. Lúc đó, nhiều người cười nhạo quyết định này của anh, nhưng điều Foreman làm đã khiến họ phải im lặng.
Chiến thắng đáng nhớ nhất của Foreman đến vào năm 1994, khi anh là võ sĩ hạng nặng có vóc dáng béo không chuẩn mực ở tuổi 45. Foreman hạ knockout võ sĩ bất bại lúc bấy giờ, Michael Moorer trong vòng 10 hiệp để giành lấy danh hiệu vô địch thế giới hạng nặng của IBF và WBA. Không ai nghĩ rằng Foreman có cơ hội, ấy vậy anh đã chứng minh họ đã lầm bằng việc dùng sự hiểu biết và từng trải của mình để hạ gục Moorer.
Cuối cùng Foreman kết thúc sự nghiệp ở tuổi 48 vào năm 1997, với thất bại trong trận so găng với Shannon Briggs bởi quyết định đồng thuận. Anh sở hữu thành tích 78 trận thắng và 5 trận thua bao gồm 68 trận thắng bằng KO.
Ngọc Phượng