Cương Nhu Lưu là một trong vài phái võ Karate cổ truyền tại Okinawa, mang sự kết hợp các kỹ thuật cương và nhu. Cả hai khái niệm “Cương” và “Nhu” đều được ảnh hưởng bởi cuốn sách Võ Bị Chí, được dùng bởi các Võ Sư Okinawa giữa thế kỷ 19 và 20.
“Cương” hay “Go” trong phiên âm Romaji của tiếng Nhật có nghĩa là cứng, nói đến các kỹ thuật với nắm tay hoặc tấn công tuyến tính (thẳng), “Nhu” hay “Ju” trong phiên âm Romaji của tiếng Nhật nghĩa là mềm, nói đến các kỹ thuật với tay mở và các chuyển động cong.
Người sáng lập Không thủ đạo cương nhu lưu là Cung Thành Trường Thuận, vào năm 1906, đến Phúc Kiến Trung Quốc học tập Nam Thiếu Lâm Bạch hạc quyền pháp cùng với các loại kỹ xảo, cuối cùng về nước sáng lập Cương nhu lưu phái. Cái tên Cương nhu lưu này, chính là xuất phát từ tám câu trong bí thư “Vũ bị chí” của Bạch hạc môn truyền lưu “Pháp cương nhu thôn thổ, thân tùy thời ứng biến” là một câu khẩu quyết trong quyền kinh.
Vào thế kỷ 19 , quần đảo Okinawa sát nhập vào Nhật Bản . Thời điểm này đã xuất hiện ba nhân vật Không Thủ Thuật ( Karate ) nổi tiếng vượt hẳn khỏi tước vị Sư Phạm ( Shihan ) và Quyền Thánh . Các thầy đã phát triển Okinawate , đặt những nền tảng đầu tiên cho các hệ phái Karate sau này . Đó là :
Sáng tổ Higaoshionno Kanryo ( 1855 – 1915 ) phát triển Okinawate tại Naha với trường phái Shorei Ryu ( Chiêu Linh Phái ) .
Sáng tổ Yatsusune Itosu Anko ( 1830 – 1916 ) phát triển Okinawate tại Shuri với trường phái Shorinji Ryu ( Thiếu Lâm Phái ) – Thầy Anko chính là thầy của Gichin Funakoshi Shihan ( người khai sáng Karate hiện đại Shoto Ryu ) .
Sáng tổ Kosaku Matsumora ( 1829 – 1898 ) phát triển Okinawate tại Tomari .
Naha , Shuri & Tomari là 3 địa danh được xem như cái nôi của Okinawa Karate và Không Thủ Thuật ở 3 nơi này được biết đến với 3 danh xưng Naha-te , Shuri-te & Tomari-te.
Tô Thiện (sưu tầm)