Muay Thai được xem là môn thể thao quốc gia chính thức của dân tộc vốn rất hiền hòa Thái Lan, và được biết đến với tên “Quyền tự do Thái”, môn võ được xem là vô cùng thực dụng trong lối đánh tự do rất tàn bạo, ác liệt dữ dằn và rất thô bạo hơn mọi môn võ thuần cương nhất của Á Châu.
Muay Thai xuất xứ từ môn ‘Krabi Krabong’, một môn võ thuật của đất Xiêm (SIAM, Tên cũ của Thái Lan) thời xa xưa với môn võ chiến đấu của quân lính hoàng gia với kiếm ở tay phải, qua thời gian biến đổi với kỹ thuật chiến đấu bằng súng đạn tinh vi của Tây phương du nhập vào đất Thái, nghệ thuật chiến đấu bằng kiếm không còn nhu cầu cần thiết tập luyện trong quân đội nữa, môn võ thuật dần dần biến đổi và trở thành môn võ quen thuộc trong dân chúng, được giữ thành 1 bộ môn thể thao chiến đấu, và trở thành 1 niềm tự hào của người dân Thái.
Trong quá khứ môn quyền thuật Muay Thai từng được dùng làm môn giải trí yêu chuộng của biết bao triều đại Hoàng gia Thái Lan, để sôi động hơn nữa các võ sĩ đã dùng những loại bao tay cuốn bằng da ngựa được buộc bằng dây gai, trộn chung với mãnh vụn thủy tinh cho trận đấu máu me hấp dẫn hơn, kết quả càng thảm khốc bao nhiêu thì kẻ chiến thắng càng được tôn vinh bấy nhiêu.
Lịch Sử của Muay Thai bắt đầu vào khoảng năm 1774, một nhà quyền thuật của phái Muay Boran (hậu thân của Muay Thai hiện đại) nổi tiếng của Thái là Nai Khanomtom, không may anh ta bị quân xâm lăng Miến Điện bắt cùng nhiều tù nhân khác sau trận thất thủ đẩm máu của thủ đô Ayutthaya thời bấy giờ. Nai Khanomtom bị bắt và đưa về thủ đô Rangoon, Miến điện. Trong một buổi tiệc ăn mừng chiến thắng của mình, nhà vua Miến muốn được thấy võ thuật Thái Lan giao đấu cùng các môn võ cổ truyền của nuớc mình, với ý đồ muốn khoe nền võ thuật cực thịnh ‘bất bại’ của Miến Điện. Biết được tù binh Nai Khanomtom là một cao thủ của quyền Thái, nhà vua quyết định hạ nhục anh bằng cách bắt phải giao đấu với vô địch Miến đang có mặt. Trước khi vào cuộc đấu Nai Khanomtom xin được đã dùng điệu múa Wai Kru (Ram Muay) đặc trưng của quyền thuật Thái để biểu diễn trước khi chiến đấu. Nhờ điệu múa đó đầy huyền hoặc đó mà các thần linh của tổ tiên Thái giúp cho Nai Khanomtom làm mờ mắt đối thủ và đè bẹp cao thủ đất Miến trước mặt nhà vua một cách dễ dàng. Với lòng háo thắng và làm nhục quyền thuật Thái, nhà Vua Miến ra lệnh cho Nai Khanomtom phải đấu thêm với 9 võ sĩ Miến nếu muốn được sống và sự tự do. Không có chọn lựa nào khác nào ngoài việc phải chấp nhận chiến đấu thêm 9 trận tiếp theo, mà trận cuối cùng là một võ sư danh tiếng nhất của Miến Điện. Cuối cùng bằng tất cả quyết tâm và nghị lực Nai Khanomtom đánh gục tất cả 10 cao thủ Miến bằng toàn kỹ thuật chân truyền đặc trưng của võ Thái. Nhà Vua Miến phải ngậm ngùi thốt lên: ‘Mỗi đòn thế của võ Thái chứa đầy nọc độc, chỉ với tay không mà đánh gục ngã 10 cao thủ của ta, chỉ vì nhà vua ngươi không tốt mới mất nước, nếu nhà vua người tốt thì không cách nào mà ta có thể lấy được thành phố Ayutthaya”. Vì mến chuộng tài năng của Nai Khanomtom nhà vua ra lệnh ban cho anh ta 2 lựa chọn: “Được sống giàu sang suốt đời hay là được cưới 2 cô vợ xinh đẹp người Miến”, sau một hồi suy nghỉ đắn đo, Nai Khanomtom thưa rằng:
“Thưa bệ hạ, tiền là vật dễ kiếm, tôi xin nhận người đẹp”.
Nhà vua liền cho anh ta 2 cô vợ và thả tự do cho quay về cố quốc với tất cả tù binh Thái khác. Để kỷ niệm và vinh danh môn quyền Muay Thai, Hoàng gia Thái Lan lấy ngày 17 Tháng 3 hàng năm làm “Ngày Võ Sĩ” hay còn gọi là “Ngày Quyền thuật quốc gia” cho cả nước ghi ơn.
Muay Thai với lối kỹ thuật chiến đấu vô cùng mạnh bạo, còn được gọi là Nghệ thuật bát chi”, tức là chiến đấu bằng tay, chân, cùi chỏ, đầu gối, với nguyên tắc dứt điểm đòn nhanh, áp đảo đối phương không có cơ hội chống trả, khi vào trận chiến, người võ sĩ Muay Thai không từ nan bất cứ mục tiêu nào cố gắng đánh gục đối thủ ngoại trừ 2 nơi mà theo luật định thượng đài của Muay Thai cấm đó là đánh vào đầu hoặc hạ bộ. Sở trường của các võ sĩ Thái là chuyên cần tập luyện những đòn chân như phang thẳng, quét vào ống quyển đối phương, khi áp sát hoặc đối phương chưa kịp hoàn hồn là họ tới tấp các đòn đánh chỏ, gối, đấm đủ loại múc, mốc vào nhược điểm trên thân thể để chiếm ưu thế tối đa, họ thường áp đảo kỹ thuật “trên đe dưới búa”, tức là nghiêng người tay phóng chỏ vào lưng đối phương, đồng thời lên gối lên vào bụng như đưa đối thủ làm thớt bị buá và dao cùng chém vào, hoặc kỷ thuật phóng người lên đá bằng gối vào nhược điểm dưới càm và cổ đối phương nhằm hạ gục anh ta tức khắc.
Phương tức tập luyện của các võ sĩ rất đơn giản bằng cách tập đá vào thân cây chuối, bao cát, chạy cự ly dài, bơi lội, nhảy dây, tập với các mục tiêu di động bằng cách buộc trái banh trên các sợi đây rồi đá liên tiếp để luyện sự chính xác và nhanh. Khi thượng đài các võ sĩ Muay Thai được trang bị rất đơn giản, không cầu kỳ các trang bị an toàn như luật đấu của Karate hay Taekwondo mà chỉ quần ngắn, bao tay theo kiểu của quyền anh thế giới, chân quấn băng.
Tuy nhiên trên đấu trường là một lẽ, trong thực dụng của cuộc sống là một lý lẻ khác, Muay Thai là môn võ thuật rất mạnh bạo nhưng vẫn có những nhược điểm của nó, nếu gặp phải một đối thủ thuần nhu như Judo hoặc Aikido thì kết quả vẫn chưa biết đâu là thắng bại, sự thiếu vắng các đòn vật khi áp nội hoặc cách dùng lực quá mạnh bạo sẽ dễ dàng đưa đến chuyện mất thăng bằng là một thiếu xót lớn lao cho Muay Thai.
Mỗi năm hàng trăm trại tập luyện Thái được mở ra khắp nơi trong nước, những trại nổi tiếng có đến cả vài ngàn người đến để được góp tiền cho thầy, xin 1 chân vào tập luyện, các phương cách tập luyện đầy truyền thống đã thu hút rất đông số lượng người yêu thích môn võ nầy khắp nơi trên thế giới đổ xô đến Thái Lan để mong có cơ hội trở thành cao thủ của Muay Thai. Với giá cả không mắc lắm cho tập luyện và ăn dầm nằm dề tại Thái, nhiều người ngoại quốc đã đưa được môn võ của Thái lan về lại nước họ, giúp Muay Thai mau chóng trở nên một món hàng rất “hot” cho các dịch vụ làm phim luyện tập, sách, du lịch võ thuật, các giải đấu tại địa phương mà tiền thu nhập khổng lồ.
Ngay từ đầu từ thập niên 90, Muay Thai đã được ưa chuộng và biết tiếng khắp nơi trên thế giới, Muay Thai đã xác chứng sự hiện hữu của mình trong các giải đấu quốc tế như ‘PRIDE Fighting Championships’ và ‘Ultimate Fighting Championships’. Hầu hết các võ sĩ Thái Lan đã làm mưa làm gió trên chiến đài các giải tranh tài lớn, môn ‘Quyền Anh” lâu đời của thế giới đã trở thành những bóng mờ trước kỹ thuật tàn bạo và lối chiến đấu đầy nghệ thuật của môn quyền Thái. Người Việt Nam chúng ta có Võ Sĩ Lê Cung với quyền Thái và Tán Thủ võ thuật Trung Hoa đã góp phần vinh quang cho công đồng người Việt tại Hoa Kỳ trong các giải đấu đầy ấn tượng kỷ thuật của anh.
Muay Thai là một phần tài sản trong kho tàng văn hoá Thái lan, một đất nước an bình không hề có chiến tranh trong suốt 200 năm qua. Chính phủ Thái muốn biến Muay Thai như một hình tượng mạnh mẽ, đầy năng động của một quốc gia đầy tai tiếng là một thiên đàng du lịch tình dục cho đàn ông ngoại quốc, chính chủ tịch hiệp hội thể thao và thanh niên của Thái Lan từng tuyên bố “Trong vòng 20 năm tới, Muay Thai đối với thanh niên Thái Lan sẽ được biết đến như Môn võ Taekwondo đối với thanh niên Hàn Quốc”.
Bắt đầu từ thập niên 90, Muay Thai đã được ưa chuộng khắp nơi trên thế giới, Muay Thai đã xác chứng sự hiện hữu của mình trong các giải đấu quốc tế như ‘PRIDE Fighting Championships’ và ‘Ultimate Fighting Championships’. Hầu hết các võ sĩ Thái Lan đã làm mưa làm gió trên chiến đài các giải tranh tài lớn, môn ‘Quyền Anh” lâu đời của thế giới đã trở thành những bóng mờ trước kỹ thuật tàn bạo và lối chiến đấu đầy nghệ thuật của môn quyền Thái.
Muay Thai đối với nhiều người dân Thái Lan nghèo nàn là một cứu cánh và cơ may để thay đổi cuộc đời vốn khốn khó trong một quốc gia đang phát triển, chỉ cần chút năng khiếu, tài năng và sự chuyên cần luyện tập, một người võ sĩ có thể trở nên nổi tiếng và cuộc đời sẽ bước lên một nấc thang tầng lớp khác trong xã hội. Cuộc đời sự nghiệp của các võ sĩ Muay Thai rất ngắn ngủi trong 5-10 năm để quyết định sự thành bại, hiện nay giới phụ nữ Thái đang dần dần chiếm được nhiều cổ võ nồng hậu của giới yêu thích võ thuật, mặc dầu luật truyền thống của Muay Thai cấm phụ nữ bước lên sàn đấu, vì sàn đấu là nơi trang nghiêm đã được các nhà sư Phật giáo Thái Lan ban phép lành.
Hoàng Vũ Khang (tổng hợp)