Cái tâm người thầy đánh thức trái tim môn sinh

Bài dự thi “Võ thuật trong trái tim tôi”.

Võ thuật là môn học đặc thù, trọng võ đức, nêu cao tinh thần thượng võ. Việc luyện tập võ thuật, tu dưỡng tinh thần võ đạo của môn sinh đã khó, thì việc trở thành một người thầy lại càng khó hơn.”Người thầy là sự mẫu mực, từ tri thức đến đạo hạnh, là tấm gương trong sáng cho hậu thế, lời nói đi đôi với việc làm, tri hành hợp nhất. Ngoài khả năng chuyên môn, tư cách đạo đức, người thầy còn làm sáng lên nhân cách xử thế, người học nhìn vào và noi theo. Dạy môn sinh bằng tâm đức, lấy lòng yêu thương , tâm huyết truyền thụ võ công”.

Tôi bắt đầu luyện võ cùng bố cách đây 5 năm, cái mà tôi luyện lúc đó là võ cổ truyền (Võ ta),sau một thời gian luyện tập với những đòn thế nguy hiểm ,thì tôi không tập luyện cùng bố nữa mà chuyển sang tập võ tại câu lạc bộ võ thuật cổ truyền ở xã,ở đây tôi tập luyện thiên về đối kháng. Tôi không biết từ khi nào mà trong  tôi nổi lên tính hiếu chiến,hiếu thắng. Chắc có lẽ những đòn thế nguy hiểm của võ ta cộng với quá trình tập đối kháng đã tạo cho tôi một tính cách như thế. Sau khi lên thành phố tôi cũng không hiểu tại sao lại không chọn võ cổ truyền để tập nữa, mà lại chọn Vovinam để theo đuổi niềm đam mê võ thuật của mình.

Untitled

Điều đầu tiên tôi nhận thấy được ở câu lạc bộ mới là lòng yêu thương, sự tâm huyết đối với võ thuật của Huấn luyện viên trưởng CLB Vovinam THPT Trần Phú-Đà Nẵng.

Với lòng yêu thương, tâm huyết, và sự nhiệt tình của thầy tôi đã hiểu  rất nhiều điều mà trước giờ tôi không thể nào hiểu được.
– Thứ nhất là: Trong võ có đạo, đạo ở đây là đạo đức thượng võ, đạo làm người, người dụng võ phải trọng võ đức, khi hành xử thì phải làm chủ bản thân, tự thắng chính mình, để chủ động được các tình huống ngoài ý muốn.
– Thứ hai là: Võ thuật là của mình,các chiêu thức là của mình,vì thế phải thường xuyên để không phí công tập luyện
– Thứ ba là: võ thuật không đơn thuần là quyền cước, binh khí chiến đấu mà đỉnh cao của võ thuật là mưu lực, ý  thức,sự khôn ngoan,khéo léo, uyển chuyển…Người đánh trăm trận trăm thắng không phải là người giỏi nhất, người giỏi nhất là người không đánh mà làm đối phương thua tâm phục khẩu phục mới là người giỏi nhất.

Chắc hẳn các bạn đang không biết thầy làm cách nào mà đánh thức được trái tim của một người có tính hiếu chiến, hiếu thắng như tôi nhận thức được nhiều ý nghĩa của “Võ thuật- Võ đạo” . Đơn giản thôi các bạn ạ với cái tâm nhiệt huyết, say mê, lời nói đi đôi với hành động, và còn cả sự kiên trì đối với môn sinh thì chắc hẳn người thầy sẽ đánh thức được trái tim của môn sinh.

Riêng trái tim của tôi được đánh thức bởi những hành động cụ thể, lời nói chứa nhiều ý nghĩa sâu sắc.

Người  thầy mà tôi nhắc đến trong bài chính là huấn luyện viên “ Trần Duy Linh” (hoàng đai tam, ảnh), huấn luyện viên trưởng CLB Vovinam Trường THPT Trần Phú, Đà Nẵng.

Trong thời buổi kinh tế thị trường, quảng cáo là phương tiện giúp con người tìm đến nhau,có thầy đã tìm đến trò. Chính vì vậy mà nảy sinh sự chênh lệch đạo lý thầy trò, xã hội nhìn hình ảnh người thầy bằng các góc độ khác nhau. Dân gian có câu “không thầy đố mày làm nên”. Hãy tạo nên nhiều câu “ danh sư xuất cao đồ”. Hãy dạy môn sinh bằng tâm đức, lấy lòng yêu thường, tâm huyết để truyền thụ võ công, và hãy đánh thức những trái tim đang còn đang ngủ say của các môn sinh bằng niềm đam mê ,nhiệt huyết, và tất cả những gì mà một người thầy có.

Nguyễn Văn Sơn (Quận Ngũ Hành, Tp Đà Nẵng)