Võ chọn người – hay người chọn võ ? Một câu hỏi rất khó trả lời, nhưng theo quan điểm cá nhân của tôi cho dù thế nào đi nữa thì Võ thuật cũng mang lại cho tôi nhiều điều ý nghĩa trong cuộc sống, mà trong một thời gian dài tôi mới nhận ra.
Là một cậu bé hiền lành, nhút nhát, và luôn ốm yếu ba tôi đã trao cho tôi cơ hội để đi học võ ở một trung tâm TDTD, đơn thuần chỉ là cho khỏe, mà ngay chính bản thân tôi lúc đó cũng chẳng có ý nghĩ hay cảm nhận nó là cái gì. Chỉ biết nó là điểm để tôi có thể đến để “ chơi “, và bắt đầu ngày tháng học võ. Sự bắt đầu của tôi cũng bình thường như thế.
Sau hơn 2 năm tập luyện, nhiều lần phải khóc vì mệt, nhiều lần phải bỏ cơm, và nhiều lần phải chịu những đêm khó ngủ vì đau khắp người. Sự kiên nhẫn của ba tôi, sự kiên nhẫn của thầy tôi, ông luôn truyền cho tôi một ngọn lửa, ngọn lửa của tình thương – Ba tôi là người đưa đón tôi đi học mỗi ngày, và thầy tôi luôn kêu tôi lại 1 góc sau mỗi buổi tập để dạy cho tôi một thứ không phải là võ, mà nó được gọi là “ võ đạo “, tôi được bắt đầu không phải là học võ mà là học đạo để khi cơ thể của tôi bắt đầu “ tích lũy “ năng lượng, sức khỏe trước khi bước đầu tập võ. Điều mà tôi không hề biết ở thời điểm lúc đó.
Và rồi, môi chuyện đến với tôi khi bắt đầu tham gia các giải đấu trong hệ thống của đội tuyển. Sau một vài lần thất bại, tôi bắt đầu nhận ra đã đến lúc mình phải thể hiện bằng những kỹ năng mà mình đã học, rèn luyện đề rồi tôi vô địch liên tiếp các gải mà tôi tham dự, bắt đầu có những bài báo ca ngợi, sự hiếu thắng của tuổi trẻ đã bắt đầu tạo cho tôi một thứ là “ siêu sao “. Và rồi ngày đó cũng đến khi tôi còn rất trẻ, ngày tôi chính thức lên “ Đội tuyển quốc gia “ , một sự tự hào – đến ngay bản thân tôi cũng không thể ngờ mình có thể làm được. Sau những năm tháng chinh chiến cùng đội tuyển, cũng đã đến lúc phải giã từ đỉnh cao. Nhưng nó vẫn luôn nằm trong tâm trí, tính cách và con người của tôi, võ thuật không chỉ mang lại cho ta sự tự tin, sức khỏe – những thứ có thể mất đi theo thời gian và năm tháng. Nhưng cái “ Võ đạo “ mà võ thuật mang lại là mãi mãi, nó luôn mang hình ảnh của cha tôi – của thầy tôi. Nó đã giúp tôi đứng vững trong một xã hội có nhiều thách thức, sự sa ngã và hạn chế những sai lầm.
“ Võ Thuật “ là một tinh hoa của xã hội mang lại cho con người những giá trị vô giá về tinh thần. Tất cả các môn võ đều có cái hay riêng, dù bằng hình thái này hay hình thái khác => “ Võ chọn người “ chứ “ người không chọn võ “. Và cho dù bạn có là ai, bạn tập môn võ nào. “ Võ đạo “ luôn là giá trị cốt lõi trong mỗi con người học võ.
Lê Văn Toàn Chân (Phú Nhuận, TP.HCM)