Nếu như cuộc chiến trên là kết hợp giữa kỹ năng, kinh nghiệm và một chút may mắn thì khi thực chiến những điều đó trở nên vô nghĩa. Nhiều người tự đặt câu hỏi rằng: Thực chiến có cần chiến thuật gì không?
Trong võ thuật hiện đại, nói một đơn giản là điểm mạnh của môn này khắc chế điểm yếu của môn khác. Các môn phái cận chiến cố gắng áp sát đối phương, trong khi các môn phái đánh khoảng cách xa luôn tìm cách di chuyển, tấn công để giữ đối phương ở khoảng cách có lợi.
Nói một cách đơn giản, chiến thuật trong võ thuật là sử dụng sở trường của mình đánh vào sở đoản của đối thủ. Chiến đấu ở những vị trí, khoảng cách mà bộ kỹ năng của chúng ta có thể phát huy hiệu quả tốt nhất; tìm mọi cách tránh khỏi những tình huống, tư thế mà đối phương có thể phát huy điểm mạnh.
Lấy ví dụ cụ thể: Khi đối đầu với võ sĩ Judo thì võ sĩ Boxing sẽ cố gắng đọ nắm đấm với võ sĩ Judo chứ không lao vào mà đọ kỹ năng vật. Khi võ sĩ Vịnh Xuân so găng với võ sĩ Karate, võ sĩ Vịnh Xuân sẽ cố gắng thu hẹp khoảng cách trong khi đó võ sĩ Karate sẽ tận dụng sải tay dài và các đòn đá để giữ khoảng cách có lợi
Trong thực chiến võ thuật không tồn tại các chiến thuật tấn công, phòng thủ hay phòng thủ phản công. Vì đơn giản trong thực chiến ta không có thời gian chuẩn bị. Thậm chí, ta không biết trước sự va chạm bắt đầu khi nào và đối thủ cũng không cùng môn phái.
Yếu tố quan trọng nhất là người đầu tiên tung ra được cú đánh quyết định. Vì trong thực tế, nếu tấn công được vào những vị trí trọng yếu như cú đá vào đầu hay đấm vào sống mũi, thì tiếp theo sẽ là những cú bồi đòn liên tục hoặc vật khoá chứ không có sự can thiệp của trọng tài. Và khả năng chiến thắng lớn thuộc về người ra đòn quyết định trúng đầu tiên, chứ không có sự gỡ gạc điểm như trọng thi đấu.Thực chiến diễn ra nhanh chứ không theo hiệp bạn phải phản ứng liên tục đối với tình huống từ lúc bắt đầu cho tới lúc kết thúc.
Trong võ thuật, tồn tại các chiến thuật lấy điểm mạnh khắc chế điểm yếu. Sự tương khắc của nhu cương và lợi thế của các môn võ trong các khoảng cách khác nhau.
Vì 3 lý do: Thứ nhất là tính quyết liệt có thể tấn công hết sức và tấn công vào các chỗ hiểm; thứ hai, không có trọng tài, người cản ra; thứ ba, tính liên tục trong thực chiến (đánh liên tục, ít tách ra và không có hiệp đấu) nên trong thực chiến không tồn tại các chiến thuật tấn công, phòng thủ hay phòng thủ phản công như trong thể thao.
V.Đ – ST