Thành danh ở hai lĩnh vực hoàn toàn khác nhau, thế nhưng huyền thoại Boxing Mike Tyson và tân Tổng thống Mỹ Donald Trump lại là một đôi bạn ấn tượng.
10 công thức hủy diệt của huyền thoại Mike Tyson
Cung Le đập học trò của Mike Tyson tơi tả trong lồng sắt
Năm 2015, cả thế giới chống lại Donald Trump khi ông manh nha ý định chạy đua đến Nhà Trắng. Trong khi đó, Mike Tyson rời những chiếc micro bình luận quyền Anh của mình để tuyên bố với cả thế giới: “Trump và Hillary sẽ lọt vào chung kết. Tôi ủng hộ Trump vì ông ấy nên trở thành Tổng thống Mỹ”.
Nói về cuộc vận động tranh cử, Mike Tyson gạt bỏ mọi lời kết án của xã hội đối với một Donal Trump “đầy kỳ thị và ghét bỏ người nhập cư”, ông cho biết: “Tôi là một thằng da đen khốn nạn sinh ra từ nơi nghèo khổ nhất nước Mỹ. Nhưng Trump không khinh rẻ tôi, ông ta bắt tay tôi và tôn trọng cả gia đình tôi, trong khi tất cả các đời Tổng thống khác – kể cả Obama cũng chưa bao giờ làm vậy. Tôi bỏ phiếu cho Trump và kêu gọi mọi người làm điều đó”.
Trên thực tế, Tyson và Trump đã có mối quan hệ khắng khít từ khi tay đấm sinh năm 1966 còn đứng trên đỉnh hoàng kim. Trong suốt thập niên 80, Mike Tyson đã khiến thế giới đổ hàng trăm triệu đô-la vào những sòng bạc của Donald Trump, trong khi đó ông tỷ phú trẻ giúp Tyson có nhiều cơ hội kinh doanh bất động sản. Bấy nhiêu là chưa đủ, Trump còn từng bất chấp điều tiếng và cả núi tiền để cứu Mike Tyson khỏi hai vụ án hiếJp dâm năm 1988 và 1991. Ngoài ra, những nguồn tin không chính thống cho biết Trump sẵn lòng sẵn lòng giao cho Tyson bất cứ kiều nữ nào mà tay đấm huyền thoại này yêu thích. Ngoài rất nhiều lần công khai gọi Mike Tyson là “bạn” trước ống kính, Trump còn giữ nhiều kỷ vật của Mike Tyson trong tòa nhà của mình, bao gồm chiếc đai WBC mà Mike Tyson buộc Michael Spinks phải “buông tay” năm 1988 trong trận đấu dài đúng 91 giây.
Không phải tự nhiên mà Trump – Tyson thành bạn với nhau, hoặc ít nhất là một mối quan hệ đôi bên cùng có lợi, sòng phẳng, vui vẻ và rõ ràng. Rất khó để nói chắc giữa họ có phải tình bạn thật lòng hay không, nhưng chắc chắn rằng nó sẽ bền vững.
Về phía Trump, ông chưa bao giờ thôi nhìn thấy giá trị ở Tyson. Trước đây, Tyson là một Boxer, một cục tiền đúng nghĩa. Giờ đây, Tyson trở lại sau thời phá sản nhưng không bao giờ giàu có được như xưa. Dẫu vậy, tiếng nói của Tyson vẫn là điều hết sức nặng ký – nặng hệt như những cú đấm ngày xưa. Không thể phủ nhận Mike Tyson đã góp phần đưa Trump tới chiếc ghế tổng thống. Và Mike Tyson – với một thân thế hoàn hảo, một người da màu sinh ra và lớn lên từ những ngóc ngách tăm tối đắng cay nhất xã hội Mỹ – sẽ là người nói cho cả thế giới biết nước Mỹ cần người như Trump đến mức nào. Tyson là một huyền thoại đã xế chiều, nhưng Tyson thú vị ở chỗ anh ta không phải một Mohammad Ali hoàn hảo. Tyson là một thiên tài lắm tật xấu, và chừng nào Tyson còn khiến cả thế giới phải nửa yêu nửa ghét, chừng đó Tyson vẫn có sức ảnh hưởng trong từng câu nói của mình.
Về phía Tyson, Trump là một ân nhân – đó là điều hiển nhiên. Nếu không có Trump, Mike Tyson có lẽ giờ đang ngồi sau song sắt và dùng cả phần đời còn lại cũng không đủ để trả hết án tù 60 năm sau vụ hiếp dâm Desiree Washington (1991). Ngoài ra, Trump còn là một ân nhân trung thành. Cuộc đời Mike đã từng được ông bầu Don King đưa lên đỉnh cao rồi quăng xuống vũng lầy tăm tối nhất, chà đạp bằng đủ mọi trò mua vui như mặc váy đánh Boxing trong những ngày ông lụn bại sự nghiệp. Trump thì khác, đối xử với Mike Tyson ân cần và tôn trọng, một thái độ không bao giờ thay đổi kể từ khi Mike Tyson còn là ông hoàng cho tới một tội nhân sắp bị kết án. Tyson đã từng quay lưng và đâm đơn kiện Don King, nhưng sẽ mãi mãi là người cầm mic ủng hộ và nói những điều tốt đẹp về Trump. Đó là điều chắc chắn khó thay đổi.
Phạm Vũ