Lúc sinh thời, cố võ sư Judo 8 đẳng Nguyễn Hữu Huy đã có nhiều đóng góp cho sự phát triển của Judo Việt Nam. Trong gia đình ông, 4 người còn lại gồm vợ và 3 con trai đều là võ sư Judo 5 đẳng và 6 đẳng.
Judo Việt Nam kỳ vọng vào võ sĩ Ngọc Tú
Judo Việt Nam thêm 1 HCĐ của nữ võ sĩ Thúy Duy
GIA ĐÌNH HUY CHƯƠNG
Võ sĩ Nguyễn Hữu Huy (1942 – 2013) là một trong những tên tuổi lớn của Judo Việt Nam. Ông từng đoạt 2 HCĐ hạng không kể hạng cân (open) và hạng cân 71 kg ở SEA Games 4 và 5.
Sau ngày đất nước thống nhất, ông là một trong những người có công lớn trong việc khôi phục Judo tại TP.HCM và trên cả nước. Khi giữ chức Phó chủ tịch chuyên môn của Liên đoàn Judo Việt Nam, với quan hệ rộng rãi và uy tín của mình, võ sư đã từng bước giúp Judo Việt Nam nhanh chóng hòa nhập lại với đấu trường khu vực.
Sau khi trở thành HLV trưởng đội tuyển quốc gia (ĐTQG) môn Judo, nữ võ sĩ Cao Ngọc Phương Trinh do ông trực tiếp đào tạo đã giành được HCV hạng cân 48 kg ở SEA Games 16 – tấm HCV đầu tiên của Judo Việt Nam sau 22 năm kể từ khi võ sĩ Nguyễn Xuân Kháng đoạt HCV hạng cân 57 kg ở SEA Games 5.
Không phụ sự kì vọng của HLV, Phương Trinh liên tiếp giành HCV ở 2 kỳ SEA Games 17 và 18 cũng ở hạng cân 48 kg. Một học trò khác của võ sư Nguyễn Hữu Huy là Nguyễn Thị Kim Vui cũng đoạt HCV hạng cân 48 kg ở SEA Games 19, HCV giải Đông Nam Á 1994 và 1998.
Người mà không thể không nhắc đến là vợ võ sư – bà Nguyễn Thị Ngọc Chi, cũng là một võ sư Judo. Bà đã sát cánh cùng ông bén duyên với nghiệp võ, luôn động viên và mang đến cho ông những sự khích lệ cần thiết để ông yên tâm trong sự nghiệp.
3 người con trai của võ sư, đều là những người tài năng, được cha dạy võ khi còn nhỏ nên khi lớn lên cũng đạt được nhiều thành công trong sự nghiệp thi đấu. Con trai đầu của võ sư là Nguyễn Quốc Tuấn, anh đoạt HCV Kata (quyền) giải Đông Nam Á 2007 và HCĐ Kata tại SEA Games 24, hiện đang là Phó chủ nhiệm Trung tâm huấn luyện thi đấu thể thao TP.HCM.
Con trai kế Nguyễn Quốc Trung giành HCV hạng 60 kg tại SEA Games 17, HCV hạng 60 kg giải Đông Nam Á 1993 và 1998, HCĐ hạng 66 kg SEA Games 18 và hạng 60 kg SEA Games 19, hiện nay là Trưởng bộ môn Judo TP.HCM.
Con trai út là Nguyễn Quốc Thắng, anh từng đoạt HCV Kata giải Đông Nam Á 2007, HCĐ Kata tại SEA Games 24 và HCĐ hạng 73 kg SEA Games 18 và 19. Hiện tại, anh là HLV trưởng ĐTQG trẻ (đối kháng) và HLV trưởng ĐTQG (kata).
NHÂN CÁCH NGƯỜI THẦY
Tháng 6/2013, do đau tim, võ sư Nguyễn Hữu Huy đã qua đời. Điều đó đã để lại nhiều tiếc nuối cho làng võ Việt Nam và những người hâm mộ nói chung, những người hoạt động thể thao nói riêng.
VĐV Cao Ngọc Phương Trinh chia sẻ :“Tình thương của thầy Huy đối với tất cả học trò rất lớn lao, hình ảnh của thầy không bao giờ phai trong tôi. Những lúc lười biếng, yếu mềm, tôi luôn được thầy động viên, vực đứng lên. Ngoài những truyền đạt về võ thuật, thầy còn rèn cho tôi và các bạn nhiều đức tính: luôn phấn đấu vươn cao trong cuộc sống và nghề nghiệp, kiên nhẫn, chú trọng đạo đức và nhân cách. Tôi đã học được ở thầy rất nhiều, đến khi bước vào công tác huấn luyện, tôi áp dụng lại cho học trò của mình rất hiệu quả”.
Võ sư Nguyễn Quốc Trung tâm tình: “Không chỉ là học trò, chúng tôi còn là con của ba Huy nên tự hiểu rằng mình phải làm gương cho tất cả VĐV trong cả tập luyện lẫn sinh hoạt thường nhật, phấn đấu đạt thành tích tốt cho đất nước khi thi đấu quốc tế. Ba luôn căn dặn anh em chúng tôi phải khổ luyện, ngủ nghỉ đúng quy định đề ra thì mới có sức để thi đấu. Khi chúng tôi chưa có gia đình riêng, chỉ cần một đứa về nhà hay đến nơi tập không đúng giờ dặn trước thì cả 3 anh em đều phải bị phạt, vì ba cho rằng anh em thì phải biết nhắc nhở nhau làm tốt công việc được giao. Hiểu như vậy nên dần dần chúng tôi thường tự giác tập luyện nhiều hơn khối lượng chung mà anh em VĐV phải thực hiện”.
Riêng bà Ngọc Chi, nhiều năm nay đành phải tạm ngưng đam mê nghiệp võ để quán xuyến một quán ăn gia đình ở đường An Dương Vương (Q.5, TP.HCM). Bà tâm sự: “Nhờ theo nghiệp võ, tinh thần tôi vững vàng và tự tin hơn khi đứng quản lý quán. Thấy chồng và các con dốc lòng cho Judo là tôi rất mừng. Nhưng mà tiếc quá, ông ấy đã ra đi quá sớm!”.
Thanh Thanh