Trận chiến cuối cùng của võ sư Trần Tiến trên đất Singapore đến giờ vẫn là 1 chiến tích vang dội của làng võ Việt. Cố võ sư Trần Tiến – chưởng môn võ phái Thiếu Lâm Nội gia quyền Việt Nam được xem là ‘đệ nhất’ làng võ Việt.
Khinh công Việt Nam vượt mặt Thiếu Lâm Tự của Trung Quốc
Vén màn môn võ Việt “ăn đứt” Thiếu Lâm Tự của Trung Quốc
HỌC VÕ TỪ CAO THỦ THIẾU LÂM
Theo nhiều huynh đệ làng võ thì trong số các võ sư hàng đầu Việt Nam ở thế kỷ 20, Trần Tiến xứng đáng được đứng được gọi là “Đệ nhất” làng võ Việt
Ông quê gốc ở Bắc Giang nhưng khi nghĩa quân Yên Thế tan rã, ông nội Hoàng Hảo và người cha Hoàng Tân đã phải thay tên đổi họ, lẩn tránh về Đồ Sơn (Hải Phòng). Trần Tiến được khai tâm võ học từ năm 10 tuổi. Một hôm, 3 lính Pháp xông vào cướp kho đường do cha Trần Tiến cai quản. Cha con Trần Tiến lao ra chống trả quyết liệt nhưng sức vóc 2 cha con không thể nào chống nổi toán lính to lớn. Đang yếu thế, bất ngờ một bóng người bay vụt vào. Chỉ trong chớp mắt, người này tung ra mấy cú liên hoàn cước đá văng cả 3 tên lính ra đường. Người nghĩa hiệp đó xoa đầu khen Trần Tiến: “Cậu bé nhỏ tuổi mà có dũng khí. Nếu cậu có chí luyện võ, đến chùa gặp ta”.
Cao thủ đó chính là võ sư Lý Giang Nam, một cao thủ Thiếu Lâm Nam phái, bị Nhật truy lùng nên bỏ quê hương Phúc Kiến – Trung Quốc sang Việt Nam lánh nạn. Kể từ đó, Trần Tiến bái võ sư Lý Giang Nam làm sư phụ. Thấy đệ tử có thiên chất, sư phụ đã truyền thụ hết những tuyệt kỹ Thiếu Lâm nội gia cho Trần Tiến. Với căn cơ võ công và sự khổ luyện, ông sớm trở thành một cao thủ khi còn rất trẻ. Biệt danh “Đệ nhất” làng võ Việt cũng từ đó bắt đầu hình thành.
TRẬN TỬ CHIẾN NHỚ ĐỜI TRÊN ĐẤT SINGAPORE
Theo “Đệ nhất” làng võ Việt Trần Tiến từng kể lại thì trận thượng đài đáng nhớ nhất và cũng chính là trận chiến cuối cùng của ông diễn ra trên đất Singapore. Sau khi đả bại loại hàng loạt các đấu thủ, trận cuối cùng ông gặp một đối thủ là võ sĩ người bản địa có biệt hiệu là Tiểu Lâm Xung. Đây là võ sĩ cao lớn như hộ pháp nhưng lại có thân hình rất rắn chắc, được ví là một lực sĩ.
Cao thủ này là bậc thầy về ngạnh công, có thể đưa ngực, bụng chịu những cú đấm đá như trời giáng mà không hề hấn gì. Tiểu Lâm Xung còn có bàn tay mệnh danh ‘thiết thủ’ có thể đấm vỡ tấm gỗ dày 5cm. Khi đã thấm mệt, chỉ một đòn là Tiểu Lâm Xung cũng có thể khiến cho đối thủ phải bỏ mạng. Trước trận quyết đấu với Trần Tiến, Tiểu Lâm Xung đã thề sẽ đánh gục võ sĩ người Việt để ‘rửa hận’ cho những người Singapore từng bại trận.
Trận đấu được qui định trong 8 hiệp, mỗi hiệp dài 3 phút. Các võ sĩ chỉ bị cấm đánh xòe tay, còn đòn hiểm như cùi chỏ, đầu gối đều được sử dụng và không mặc áo giáp bảo hộ.
Bước lên võ đài đài, với ‘bàn tay sắt’ sở trường, Tiểu Lâm Xung đã thị uy, tung những cú đấm sấm sét của mình vào những tấm gỗ dày đến 5cm khiến chúng vỡ tan. Xong, anh ta quay sang hỏi Trần Tiến có thi chặt ván với mình không. Trần Tiến chỉ im lặng lắc đầu. Tiểu Lâm Xung nói tiếp: “Vậy thì tự xin thua đi”. Trần Tiến vẫn chỉ lắc đầu.
Với lợi thế sân nhà và cậy sức mạnh, Tiểu Lâm Xung tấn công tới tấp, tung đòn mãnh liệt buộc võ sư Việt Nam phải lui vào thế phòng ngự. Tiểu Lâm Xung ra hổ quyền thì Trần Tiến dùng hầu quyền để tránh. Tiểu Lâm Xung tiếp tục tung xà quyền, Trần Tiến lại khống chế bằng hạc quyền.
Trong suốt 4 hiệp đấu, võ sĩ người Việt không có được 1 đường tấn công đáng kể. Còn Tiểu Lâm Xung càng đánh càng hưng phấn, ham công và để lộ những sơ hở.
Tuy nhiên, trong khoảnh khắc chủ quan khinh địch của đối thủ, Trần Tiến bất ngờ hạ thấp tấn pháp, trườn người nhập nội như con rắn và bật ngược lên tung đòn ‘xà vương phún khí’ hiểm hóc đúng vào hạ bộ đối thủ. Trong chớp mắt, Tiểu Lâm Xung rũ người đổ ập xuống lăn lộn, rồi bất tỉnh. Cả khán đài sững sờ không hiểu chuyện gì xảy ra.
Chính Trần Tiến cũng bàng hoàng không hiểu tại sao mình ra đòn hiểm này. Ông lặng lẽ cúi xuống xem Tiểu Lâm Xung bị thương thế nào. Miếng bảo hộ vùng hạ bộ của anh ta đã bị vỡ vì cú đánh quá mạnh.
Thấy Tiểu Lâm Xung nằm bất động không thể thi đấu, trọng tài nắm tay Trần Tiến giơ lên cao, tuyên bố phần thắng bất ngờ đã thuộc về võ sĩ người Việt. Trong khoảnh khắc vinh quang của người chiến thắng, Trần Tiến cảm thấy ăn năn, day dứt, ông rút tay, vái lạy xin lỗi và xin nhận thua cuộc.
Với Trần Tiến, sau đòn hiểm độc trong tình huống một mất một còn, suốt đêm hôm đó ông không tài nào chợp mắt nổi. Ông nhận ra rằng, võ đài không cần phải quyết đấu, thắng bại chỉ như gió thoảng qua và sau trận đấu ấy, ông đã tránh xa “kiếp sống võ đài”.
Võ sư Trần Tiến mất ngày 21/2/2011 tại Bệnh viện Chợ Rẫy (TP HCM), hưởng thọ 101 tuổi. Trong cộng đồng làng võ Việt, cái tên Trần Tiến vẫn còn sống mãi bởi đơn giản, ông là một huyền thoại, một cây đại thụ sẽ còn mãi tỏa bóng cho hậu thế.
V.Đ – Tư liệu Võ cổ truyền Việt Nam