Có nhiều nhân vật trong các tiểu thuyết của Kim Dung sở hữu võ công thượng thừa, xưng bá trong võ lâm. Từ trước tới nay, cuộc tranh cãi về ai là người mạnh nhất trong truyện Kim Dung vẫn luôn không có hồi kết. Chính tác giải Kim Dung thừa nhận rằng Trương Tam Phong là cao thủ có võ công mạnh nhất trong số các cao thủ. Vì sao?
- Trương Tam Phong từng khiến Hoàng đế Trung Hoa phải kính nể
- Tìm hiểu về Trương Tam Phong – người sáng lập Thái Cực Quyền
1. Lẽ sống của Trương Tam Phong
Trương Tam Phong là nhân vật đạt đến cảnh giới cao nhất của võ học. Ông sống ở cuối nhà Minh, đầu nhà Thanh, là nhân vật có thật trong lịch sử. Trương Tam Phong sáng lập ra môn phái Võ Đang cũng như bộ võ công Thái Cực Quyền và Thái Cực Kiếm.
Trong suốt đời mình, Trương Tam Phong là đạo sĩ sống ẩn dật, không màn đến danh lợi, hơn thua cao thấp. Ông thích cuộc sống tự do, ngao du thiên hạ. Tương truyền rằng Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương từng nhiều lần mời ông về phụ giúp nhưng Trương Chân Nhân đều một mực từ chối. Ông quan niệm hành hiệp giúp đời, giúp người trong thiên hạ sẽ có ý nghĩa hơn thay vì phải giúp một Minh Thái Tổ. Chính lẽ sống an nhàn giúp Trương Tam Phong có sự thư thái trong tâm hồn, từ đó nghiên cứu võ thuật một cách toàn tâm toàn ý nhất.
2. Đề cao triết lý võ học
Hình ảnh Trương Tam Phong được biết đến nhiều nhất trong bộ truyện Ỷ Thiên Đồ Long Ký. Ông tinh thông nhiều loại võ công trong thiên hạ, luyện được cả nhu cương, âm dương. Môn võ Thái Cực Quyền mà Trương Tam Phong sáng tạo ra mang ý nghĩa lấy nhu thắng cương, hiểu đạo lý trời đất. Đó là triết lý mà từ trước tới nay chưa môn võ nào làm được.
Khi Kim Dung xây dựng nên Trương Tam Phong và tự nhận rằng ông cũng chính là người sở hữu võ công cao nhất với ý muốn xây dựng một tượng đài lớn trong võ học. Ở Trương Tam Phong, cảnh giới võ học được đẩy lên mức cao nhất, nó không còn là cuộc đấu hơn thua của sức mạnh, của sự độc tôn trong võ lâm.
Võ học tinh hoa nhất chính là lấy tĩnh chế động, dùng nhu chế cương. Người giỏi nhất không ai nhận mình giỏi và không quan trọng chuyện hơn thua nhau.
3. So sánh với nhiều cao thủ khác.
Những cao thủ ngang cơ với Trương Tâm Phong chỉ đếm trên đầu ngón tay. Trong các tiểu thuyết Kim Dung, có 2 nhân vật có thể đặt ngang hàng với Trương Chân Nhân đó là Vô Danh thần tăng của Thiếu Lâm Tự và Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại.
Luận về võ công, Vô Danh thần tăng sở hữu nội công thâm hậu, vùi mình 40 năm luyện võ trong Tàng Kinh Các do đó mà uyên thâm các loại võ học của Thiếu Lâm. Vô Danh có thể chế ngự Bắc Kiều Phong oai hùng. Nhưng xét công bằng, ông chỉ am hiểu kho tàng võ học có sẵn của Thiếu Lâm Tự mà chưa hề sáng tạo ra được môn võ nào mới. Đó là giới hạn của Vô Danh thần tăng.
Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại sỡ hữu võ công đệ nhất thiên hạ. Điều đó luôn được đề cao trong mọi tác phẩm. Tuy nhiên, điểm hạn chế nhất của ông chính là tính khí kêu ngạo, có phần sát khí trong lúc giao chiến. Do đó, để dung hòa được võ học và tính khí để người đời kính trọng là điều không thể.
Từ những điều trên thì có thể thấy rằng Trương Tam Phong chính là bậc cao nhân sở hữu võ công “đỉnh” nhất trong các tiểu thuyết Kim Dung. Điều này còn được thừa nhận ở chính tác giả – nhà văn Kim Dung.
V.Đ