(VoThuat.vn) – Hai môn phái thuộc hàng lớn nhất trong tiểu thuyết Kim Dung hóa ra lại có câu chuyện hình thành một cách tình cờ thú vị đến thế.
Những ai yêu thích kiếm hiệp của Kim Dung hẳn đều biết rằng, sư tổ của phái Nga My là Quách Tương, sư tổ của phái Võ Đang là Trương Tam Phong. Họ đều là những nhân vật cực kì nổi tiếng có võ công cao cường, cái thế. Tuy nhiên câu chuyện trước đó về lịch sử hình thành 2 môn phái này thì không phải ai cũng biết, nhất là khi liên quan tới một nhân vật khá “vô danh” trong Thiếu Lâm Tự: Giác Viễn Đại Sư.
Nguyên Giác Viễn là nhà sư được giao nhiệm vụ coi giữ tàng kinh các của Thiếu Lâm tự. Chẳng may thế nào, y đã làm mất quyển kinh rất quý có tên là kinh Lăng già, vì thế bị chùa Thiếu Lâm phạt mỗi ngày phải gánh hai trăm thùng nước dưới dốc lên chùa trên núi, đổ vào trong giếng của nhà chùa, trong suốt 10 năm.
Giác Viễn tình cờ mà quen biết với Quách Tương khi cô trên đường lang bạt giang hồ tìm Dương Quá. Đến chùa Thiếu Lâm, thấy Giác Viễn chân tay bị xiềng khóa, lại gánh một đôi thùng to bằng sắt nặng khoảng hai trăm cân đã dùng kiếm chặt đứt xiềng khóa cho ông. Giác Viễn chẳng những không mừng là lại tỏ ra lo lắng.
Giác Viễn có một gã đệ tử tục gia tên là Trương Quân Bảo, nhỏ hơn Quách Tương chừng ba tuổi, chuyên nấu nước pha trà giúp y. Hai thầy trò ở trong tàng kinh các, chẳng giao du với ai. Họ có một lần lên núi Hoa Sơn gặp được Dương Quá. Trong một lần Côn Luân Tam Thánh Hà Túc Đạo đến khiêu chiến Thiếu Lâm, thầy trò Giác Viễn và Trương Quân Bảo đã bất ngờ đánh lui được hắn nhưng lại bị chính Thiếu Lâm khép tội “học lén” võ công.
Phương trượng ra lệnh bắt giữ thầy trò Giác Viễn. Trước tình thế nguy cấp, Giác Viễn múc Quách Tương một bên, Trương Quân Bảo một bên thùng, quay đôi thùng sắt như hai quả chùy lớn chống lại quần tăng. Rồi ông cứ gánh cả hai, chạy băng băng lên núi. Chạy đến nửa đêm, Giác Viễn dừng lại dưới một gốc cây đại thụ.
Quách Tương và Trương Quân Bảo nhảy ra khỏi thùng, thấy khí sắc của ông rất mệt mỏi. Ông ngồi tĩnh tọa dưới gốc cây, chắp tay niệm và đọc kinh Lăng ca. Quách Tương và Trương Quân Bảo nằm cạnh ông, để tai lắng nghe. Trong những thuật ngữ của kinh, họ nghe được những câu viết về về cách luyện công, cách phát chiêu.
Quách Tương và Trương Quân Bảo nằm nghe Giác Viễn đọc kinh, thuộc được một mớ khẩu quyết. Trời rạng sáng, họ không nghe ông đọc nữa. Trương Quân Bảo nghĩ có lẽ sư phụ mệt mỏi nên đã ngủ rồi. Nào ngờ sáng ra, khi lay thầy dậy, cậu thấy tay chân thầy lạnh giá. Nhà sư đã như ngọn đèn cạn dầu, chết đi thầm lặng khi đọc chữ cuối cùng trong bộ kinh Lăng ca. Đúng lúc đó thì Vô Sắc đại sư của chùa Thiếu Lâm xuất hiện. Ông làm lễ cầu siêu cho Giác Viễn.
Phần Cửu Dương Công mà Giác Viễn đọc lên in vào trí nhớ của ba người Vô Sắc, Quách Tương và Trương Quân Bảo. Vô Sắc đem phần ấy dạy cho đệ tử Thiếu Lâm, thành ra Thiếu Lâm Cửu Dương Công. Quách Tương thì tìm người thầm yêu là Dương Quá hoài mà không gặp, nên cuối cùng buồn lòng lên núi Nga My đi tu, lập ra môn phái Nga My, dạy các đệ tử Nga My Cửu Dương Công.
Trương Quân Bảo thì sau khi sư phụ mất và chia tay Quách Tương lưu lạc đến một vùng núi cao, thấy ba ngọn núi khá hùng vĩ, bèn đổi tên mình lại là Trương Tam Phong. Trương Tam Phong nhớ lại Cửu Dương Công của thầy, tự lập ra phái Võ Đang tu theo Đạo giáo, lấy Võ Đang Cửu Dương Công làm căn bản, ông trở thành một đại tôn sư võ học, sống trên 104 tuổi.
Như vậy, có thể nói Giác Viễn Đại Sư tuy khi còn sống là kẻ vô danh, nhưng khi chết lại trở thành một “sư phụ” của hai tổ sư hai môn phái lớn là Nga My và Võ Đang.
Anh Thư (T.H)