Trong số các VĐV VN tham dự SEA Games 28, có lẽ khó ai khao khát chiến thắng nhiều hơn Nguyễn Thị Như Ý, võ sĩ judo đã mang về tấm HCV hạng cân 70-78kg nữ cho thể thao VN trong ngày thi đấu 7-6.
Số phận trớ trêu của nhà vô địch Judo SEA Games 28
Mãn nhãn bài kiếm thuật của Dương Thúy Vi tại SEA Games 28
Vinh quang không hẳn là điều mà nữ võ sĩ 34 tuổi này quan tâm nhất, bởi bảng thành tích gồm 3 HCV, 1 HCB và 1 HCĐ (tính đến trước SEA Games 28) của Như Ý vốn đã quá đủ đối với một võ sĩ judo. Điều mà Như Ý cần và cũng khiến cô phải từ bỏ lời tuyên bố giải nghệ hồi năm 2011 để quay lại võ đài (chỉ sau một năm chia tay) cực kỳ đơn giản: kiếm tiền. Ngày ấy, là một người vợ, người mẹ có một con, nữ võ sĩ dày dạn kinh nghiệm quê Đồng Tháp này vẫn phải ngày ngày oằn mình trên sàn đấu judo vì gánh nặng của gia đình.
Cuộc đời đẫm nước mắt của nữ võ sĩ 34 tuổi này chứa đựng quá nhiều khổ ải với một người phụ nữ: mẹ mất ngay trong lần đầu cô đoạt HCV SEA Games, người chồng lại mất sức lao động và rồi gánh nặng nuôi gia đình với một đứa con nhỏ gần như đặt cả lên vai Như Ý. Và điều này khiến cô phải xin quay trở lại sàn đấu để nỗ lực kiếm sống sau khi đã tuyên bố giải nghệ.
Nỗ lực đó gặp không ít khó khăn khi ở kỳ SEA Games 27 trên đất Myanmar hồi năm 2013, Như Ý thất bại đáng tiếc trước võ sĩ chủ nhà ngay vào giây cuối cùng của trận đấu. Sau hai năm, Như Ý lại giáp mặt đối thủ cũ trong trận chung kết và gánh nặng tuổi tác khiến ít ai còn dám đặt kỳ vọng giành HCV lên vai cô. Gặp Như Ý trước thềm trận chung kết trong phòng tập của VĐV, chúng tôi không khỏi mủi lòng cho hình ảnh của nhà vô địch judo thuở nào. Người mẹ một con nằm dài trên sàn đầy vẻ mệt mỏi, miệng ho húng hắng không ngừng trong lúc các đồng đội lẫn đối thủ hăng hái tập dượt trước giờ ra trận. Như Ý cho biết cô bị cảm từ khi sang Singapore, tuy vậy cô vẫn không quá lo lắng về điều này.
Như Ý nói: “Đã lớn tuổi, lại phải chăm con, thức khuya nhiều nên có lẽ sức đề kháng của tôi yếu dần so với thời còn con gái. Hôm qua còn đỡ, đấu xong trận bán kết lại cảm nặng hơn. Nhưng biết sao được, tôi nỗ lực tập luyện quay trở lại sàn đấu là để chờ đợi những giải đấu lớn như SEA Games. Thi đấu thành công thì thu nhập cũng tăng. Hơn nữa, việc các HLV trên tuyển lẫn ở tỉnh Đồng Tháp cho phép tôi trở lại dù đã chủ động xin nghỉ trước đó khiến tôi rất cảm kích và khao khát mang thêm về huy chương cho nước nhà.”
Người mẹ một con ấy chưa lâm trận đã gặp khó khăn đủ đường. Nào ốm đau, nào tuổi tác, nào thể lực sa sút, thêm vào đó là những trở ngại về tinh thần. Ở quê nhà là đứa con trai mới lên ba tuổi rưỡi đêm nào cũng khóc nhớ mẹ mỗi khi Như Ý xa nhà, càng khiến cô khó lòng tập trung thi đấu hơn.
Nhưng rồi điều kỳ diệu đã xảy ra, người mẹ mang hình ảnh mệt mỏi, già cỗi ấy xuất sắc phục thù thành công đối thủ trẻ trung hơn mình bằng chính đòn đánh tuyệt diệu nhất của judo: ghi điểm ippon đồng nghĩa với chiến thắng tuyệt đối. Ba năm sau ngày trở lại sàn đấu, Như Ý đã tìm lại hình ảnh của một nhà vô địch cách đây 10 năm, thời cô vẫn chưa lập gia đình, sinh con và chịu biết bao khổ ải. Rốt cuộc câu chuyện về cuộc đời đẫm nước mắt của Như Ý đã bắt đầu có hậu hơn một chút.
Theo TTO