Nếu ai đó cho rằng những chàng quân nhân khô khan và dân võ cọc cằn sẽ khó có được hạnh phúc tình cảm, có lẽ họ nên nhìn vào câu chuyện tình thú vị sau đây.
Video “soái ca” hướng dẫn tự vệ cực hay trên xe buýt
3 lý do khiến chị em thần tượng “soái ca” Diệp Vấn
Không phải một VĐV hàng đầu hay nhân vật nổi tiếng, chàng quân nhân Hà Thanh Huy vẫn được đông đảo “dân chơi” võ TP.HCM biết đến với vẻ ngoài tếu táo, lém lỉnh và hài hước.
Sinh năm 1989 tại Vĩnh Long, Thanh Huy lại sống tại đất Sài Gòn từ nhỏ. Cũng giống như nhiều đứa trẻ hiếu động khác, anh nhanh chóng được mảnh đất lành này nuôi lớn và khơi dậy tố chất thể thao.
Bắt đầu thi đấu cho tuyển Quân đội từ năm 15 tuổi, đôi vai chàng VĐV nổi tiếng “thiếu cơm” này đã từng khoác màu áo nhiều bộ môn như Karate, Cổ truyền, Vovinam… Trong số đó, hai bộ võ phục gắn liền với những thành tích đáng tự hào nhất của anh là Taekwondo (VĐV chuyên nghiệp cấp 1) và Pencak Silat (Kiện tướng quốc gia).
Bên cạnh việc thi đấu các môn võ thuật đối kháng, Hà Thanh Huy còn nuôi dưỡng thú vui côn nhị khúc ngay từ khi còn bé. Khác với nhiều người “chơi” côn nhị khúc tại TP.HCM, anh cùng một số ít bạn tập khác đi theo trường phái freestyle, hình thành lối chơi côn đầy tốc độ, kỹ thuật và sự khéo léo.
Năm 2012, dù chỉ mới quen người yêu (cũng chính là người vợ hiện tại) được 2 tháng, chàng trai được nuôi lớn trong môi trường thể thao Quân đội vẫn quyết định khăn gói đi theo tiếng gọi áo lính. Thời gian nghĩa vụ quân sự không chỉ là chuyến đi thực hiện nhiệm vụ thanh niên mà còn là thời gian anh chiêm nghiệm lại mọi thứ: cách anh yêu võ, yêu đời lính, và yêu vợ.
Ngày trở về cũng là lúc mọi câu hỏi được giải đáp. Hà Thanh Huy nhanh chóng bắt nhịp lại với cuộc sống vốn sôi nổi của một người theo nghiệp thể thao, tham gia huấn luyện võ thuật (hiện đang công tác tại Trung tâm TDTT QP2/QK7), tiếp tục “chơi” võ và kết thúc 3 năm “rượt đuổi” cô người yêu Nguyễn Vũ Mi Anh bằng lễ thành hôn năm 2015.
Chia sẻ về “cuộc tình tay ba” giữa anh, võ thuật và… vợ, Thanh Huy chia sẻ: “Chẳng có cô gái nào thích nhìn thấy người yêu mình về nhà với vết bầm trên mặt hết. Nhưng võ là nghiệp rồi, và cũng là món nợ giữa tôi với mái nhà Quân đội. Thôi thì thương vợ để bù lại vậy. Người bình thường thương vợ được một, chứ người võ thì phải thương vợ gấp ba bốn lần”.
Tuy yên bề gia thất và cũng gần như “an phận” với nghiệp thể thao, chàng trai 10 năm gắn bó với tuyển Quân đội vẫn không khỏi băn khoăn: “Tôi thấy buồn khi thanh niên bây giờ thờ ơ với Võ và Lính quá. Cả hai đều là điều tuyệt vời để rèn luyện bản lĩnh người đàn ông, và càng tuyệt vời hơn khi Quân đội – nơi đào tạo ra tôi – có một chế độ thể thao rất tốt. Giữa người Võ và người Lính có nhiều điểm chung như kỷ luật, bản lĩnh và tinh thần vượt khó. Tôi cho rằng mỗi người đều nên khoác 2 màu áo đó ít nhất một lần trong đời”.
Hồ Võ