Muay Thai là một môn võ thuật có từ lâu đời và rất phổ biến trên toàn khắp thế giới, không cần nói nhiều chắc ai cũng đã có lần biết đến nó, nhưng chắc ít ai biết đến khía cạnh khắc nghiệt mà những võ sĩ nhí đam mê môn võ này. Và dưới đây chính là một câu chuyện đầy cảm động về cuộc sống đầy khó khăn của một nhà vô địch nhí tại Thái Lan.
Các dòng họ võ thuật nức tiếng ở Bình Định
10 đấu trường mà bạn phải đặt chân đến một lần (P.1)
Ngày nào cũng thế, nhà vô địch Muay Thai Isaan 4 lần Moo Sua Dam cũng bắt đầu ngày mới bằng việc mang giày vào và chạy theo con đường làng để khởi động một ngày luyện tập. Vài võ sĩ nhí khác trong làng cũng gia nhập với em, Moo cũng chỉ mỉm cười rồi tiếp tục chăm chú vào con đường phía trước. Tầm 20 phút sau, em lại kéo theo một cái bánh xe để tập sức bền và đưa mắt về phía sau nhìn các võ sĩ nhí khác có chăm chú việc tập luyện không.
Sau màn khởi động, Moo uống một hớp nước tại phòng tập của làng và tiếp tục, chú của em giúp em mang và chỉnh lại hai chiếc đệm tập, rồi cả hai bước vào phần tập tư thế ghì clinch. Trong cuộc sống và cả sự nghiệp Muay Thai của Moo, chú của em đảm nhận vai trò là huấn luyện viên và cả một phần trong trách người cha. Cha ruột của Moo bị gãy mất một tay và rất vất vả để tìm kế sinh nhai cho gia đình. Mẹ của em thì lại nghiện cờ bạc. Cả gia đình đều làm nông tại Isaan, tỉnh Buriram và hầu như chẳng bao giờ đủ tiền để trang trải cuộc sống. Vài năm gần đây, nguồn thu nhập chính của gia đình chính là tiền mà các anh em trong nhà kiếm được nhờ vào đấu Muay Thai.
Mua Sua Dam tập đòn gối và clinch:
https://www.youtube.com/watch?v=CKsZULwJfVY
Moo đến phòng tập Dor. Pewlawpakdee hàng ngày bằng cách chạy bộ dọc theo những cánh đồng lúa ngút ngàn. Moo cũng có cả một công việc thứ hai, đó là tập luyện cho các em nhỏ hơn. Sau hai hiệp quần nhau với ông chú của em cùng với chiếc đệm tập, em mang một chiếc đệm vào bụng và gọi một trong những võ sĩ nhí khác đến chỗ em.
Những cậu nhóc khác luôn tập trung về phía Moo, em là nhà vô địch ở đây, đồng thời cũng là người chỉ dẫn các em nhỏ hơn. Độ tuổi của các võ sĩ nhí này vào tầm từ 8 đến 11 tuổi, và tất cả đều mang trong lòng ước mơ sẽ trở thành nhà vô địch một ngày nào đó. Các em đều biết rất rõ tên của huấn luyện viên Moo Sua Dam, nhà vô địch 4 lần của Isaan và là nguồn sống của gia đình.
Moo Sua Dam tập với võ sĩ nhí khác:
https://www.youtube.com/watch?v=Dtfd9e9BxWQ
Moo Sua Dam chỉ mới 13 tuổi. Moo không đến trường như bao đứa trẻ cùng trang lứa khác. Thay vào đó, em lại mang về thu nhập cho cả gia đình. Việc làm của em là đấu Muay Thai. Em là ngôi sao của cả gia đình, em đã thắng 4 danh hiệu ở 4 hạng cân khác nhau mặc dù không có chiếc đai nào để minh chứng điều đó. Đai không phải miễn phí, đai phải được mua và quản lý của Moo chẳng màn đến chuyện đó, mà gia đình em cũng khó mà đủ điều kiện để mua.
Cũng đã gần 6 tháng kể từ lần gần đây nhất Moo thi đấu tại Bangkok, tại đây em tập tại phòng tập nổi tiếng Petchsiri. Việc thi đấu tại chính thủ đô mang tính chất sống còn cho sự nghiệp của một võ sĩ Muay Thai, tuy nhiên đối với những võ sĩ từ những vùng xa xôi như Isaan và miền nam Thái Lan, chuyện đi lại để thi đấu thường thì khá tốn kém. Ở hạng cân hiện tại của em, Moo kiếm nhiều tiền hơn tại Isaan, chủ yếu từ tiền cược mà cả hai phía phòng tập thỏa thuận với nhau.
Ban quản lý có ý định sẽ đưa Moo trở lại Bangkok khi em lớn lên và tăng hạng cân, đồng nghĩa với việc tiền kiếm được cũng tăng theo. Chuyện đó chỉ xảy ra khi em vẫn tiếp tục giữ phong độ trong vài năm tới. Thời thiếu niên là khoảng thời gian khá thử thách đối với những võ sĩ tiềm năng như Moo. Ở độ tuổi 13, em đã cho thấy dấu hiệu thiếu sự quan tâm cần thiết. Các tay cá độ ở địa phương vẫn hay chê trách với những lần em thi đấu chưa tốt, rồi họ đồn đại liệu Moo đã chạm đến giới hạn tiềm năng chưa.
Sự bất định trong tương lai của em một phần là do tần suất thi đấu. Moo đã thượng đài hơn cả trăm lần. Moo đang thi đấu quá nhiều, tần suất kinh khủng này sẽ ngăn cản sự phát triển thành võ sĩ chuyên nghiệp trưởng thành. Đôi khi các võ sĩ nhí thi đấu quá thường xuyên vì gia đình họ cần tiền. Với thể chất hiện thời, em không nên thượng đài quá 2 lần một tháng. Nhưng thậm chí được quản lý bởi phòng tập, em không được phép thi đấu quá thường xuyên, vì thế đôi khi em cũng lén lút thi đấu để có thêm thu nhập.
Moo Sua Dam tập đòn gối
https://www.youtube.com/watch?v=CKsZULwJfVY
Rất rõ ràng tuổi thiếu niên là thời gian rất nguy nan cho các võ sĩ. Đa số các huấn luyện viên đều thống nhất với nhau về một điểm, nếu một võ sĩ có thể giữ vững thể lực và phong độ tốt xuyên suốt qua tuổi thiếu niên, võ sĩ đó sẽ sở hữu một cơ hội lớn đạt đến trình độ ưu tú khi vừa trưởng thành.
Hầu hết các võ sĩ nhí, thậm chí những tài năng sáng giá nhất, đều không thể thực hiện được điều vừa nói ở trên, có quá nhiều điều cám dỗ và áp lực mà các em phải hứng chịu. Nào là tiền bạc, thuốc men, các chấn thương, sự hờ hững từ gia đình và xã hội… Có quá nhiều áp lực cho những võ sĩ nhí như Moo, em là thu nhập của gia đình, công việc của em là Muay Thai và em đối xử như một công việc thực thụ, em cũng có nghĩa vụ như một người trưởng thành.
Mặt trời đã dần khuất, tại phòng tập của Moo, buổi tập cũng kết thúc. Moo chạy vòng quanh với đùa giỡn với các em khác, giờ này các em mới đúng là những đứa trẻ hồn nhiên bình thường. Hoàn toàn khác biệt với cậu bé Moo của vài phút trước đó khi Moo kêu các em khác đến tập các đòn đấm, đá, gối và chỏ… Các võ sĩ nhí khác rất tôn trọng em như những võ sĩ người lớn thực thụ. Moo chỉnh sửa đòn lại cho các em khác, Moo nói với tất cả nếu chúng muốn trở nhà nhà vô địch, chúng phải tập luyện nghiêm túc như chính nhà vô địch.
Hoàng My