Kiếm Khopesh có lịch sử tồn tại khá lâu đời tại Ai Cập, nó được dùng trên 1200 năm trước khi được thay thế bởi những thứ vũ khí hữu hiệu hơn (từ thiên niên kỷ III cho đến khoảng năm 1300 TCN). Từ “khopesh” còn được dùng để chỉ “chân” trong “chân bò” như một cách gọi đa nghĩa vừa chế giễu vừa gọi yêu vì hình dáng của thanh kiếm này.
Khopesh thường được mài sắc ở phần ngoài lưỡi kiếm, nơi mà sẽ tiếp giáp đầu tiên vào kẻ địch. Bên cạnh đó, phần sống kiếm được làm cong có tác dụng như một câu liêm dùng để kéo giật địch thủ, khiến chúng mất thế thủ hay giật ngã khỏi xe ngựa, gạt chân ngựa nếu vào đúng tầm. Thanh Khopesh cũng thường khá nặng, một phần là kỹ thuật kim khí thời đó còn tương đối thấp, nguyên liệu chính là đồng, một số mẫu Khopesh sau này là một hợp kim giữa thiếc và đồng để cho kiếm trở nên nhẹ hơn.
Rèn Khopesh rất phức tạp so với công nghệ thời đó, cho nên chỉ những lực lượng tinh nhuệ nhất, là tâm phúc của Pharaoh mới được tập trung trang bị. Tuy vậy, sức hủy diệt của Khopesh lại cực kỳ khủng khiếp. Lưỡi cong của nó có thể tạo ra những vết chém có độ rách rất rộng khiến cho đối phương nhanh chóng mất máu đến chết (trong chiến đấu sa mạc, mất máu còn đáng sợ hơn cả nhiễm trùng hay mưng mủ, vốn ít phổ biến tại khí hậu khô nóng); đây chính là vì người Ai Cập đã nhận biết quỹ đạo của một cú chém không phải là một đường thẳng mà là một parabol, dẫn đến một lưỡi kiếm tạo nên quỹ đạo chém hình parabol sẽ mang hiệu quả sát thương cao nhất. Trong giao chiến, lưỡi cong của kiếm còn giúp cho chiến binh dễ dàng ứng phó với kẻ địch từ nhiều phía hơn so với kiếm thẳng (tưởng tượng, chỉ cần vung bừa Khopesh vòng vòng là đám bao vây cũng đã sợ vãi đái chứ đừng nói lao tới đâm bừa), và nó cũng dùng để phá trận khiên của địch cực kỳ hiệu quả so với rìu chiến thời đó (đâm thủng khiên, xoay ngang lưỡi kiếm, giật; ba thao tác này khớp là vừa giật văng khiên vừa làm bị thương kẻ địch dễ dàng bằng cách xắt vào tay, vào hông).
Khopesh cũng rất khó tập luyện thành thục, nếu không khéo thì chính người tập cũng sẽ bị thương với thanh kiếm ương ngạnh này (lưỡi cong và nặng). Nhiều Cấm vệ quân lão luyện có những vết thẹo không qua giao chiến, nhưng họ vẫn có thể tự hào vì đó là quá trình họ thành thạo dùng kiếm Khopesh. Một Cấm vệ của Pharaoh với thanh Khopesh trên tay có thể chấp hàng chục tên lính ất ơ khác với trang bị chính là giáo, khiên và rìu. Chính vì những đặc tính kể trên, Khopesh vừa là vũ khí mang tính quyền uy, biểu thị ân điển đặc biệt khi được phụng sự cho Pharaoh. Tướng lĩnh hay đại thần được ban cho Khopesh chính là một món quà rất ý nghĩa vì họ biết chỉ có một người mới có tư cách để ban nó cho họ: Pharaoh.
Khopesh bị đào thải dần do nhiều điều kiện khách quan, nhưng hậu duệ của nó cũng đã có được nhiều bài học kinh nghiệm quý báu từ ông tổ này. Các loại kiếm lưỡi cong của Ả Rập, Scimitar và Damascus cũng ít nhiều thừa hưởng tinh thần của Khopesh và bao phen nữa khiến kẻ thù khiếp đảm.
Từ lichsucogihay