Kể từ khi những cuộc chiến tranh có sự tham gia của súng đạn, võ thuật mất dần vị thế độc tôn. Dẫu vậy, các kỹ năng này vẫn không ngừng phát triển, thậm chí được cải tiến lên nhiều cách thức mới như chiến đấu bằng các chi tiết của súng trường như báng và lưỡi lê.
Võ thuật của lính Marine Mỹ trông như thế nào?
Dao Kabar – tử thần trong tay lính Marine Mỹ
Với sự du nhập mạnh mẽ của võ thuật Nam Á (Philippines) và Đông Á (Nhật Bản) cùng với kinh nghiệm chiến đấu lâu đời từ các môn võ cổ của châu Âu như Boxing, Savate…, lính thủy đánh bộ Mỹ thời thập niên 40 (trước khi Chiến tranh thế giới thứ 2 kết thúc) đã có một hệ thống kỹ thuật chiến đấu tương đối đa dạng, đậm tính khoa học và phù hợp với nhiều tình huống quen thuộc như vật ngã, bẻ khóa, chiến đấu với lưỡi lê.
Rất nhiều kỹ thuật được giảng dạy trong thời gian này hiện vẫn còn chỗ đứng trong giáo trình huấn luyện binh sĩ hiện đại. Về sau, khi sự giao lưu quốc tế diễn ra mạnh mẽ nhờ sự phát triển của vận tải hàng không, Internet, các mối quan hệ ngoại giao rộng… quân đội Mỹ còn được bổ sung kỹ năng từ nhiều môn võ như Hapkido (Hàn Quốc) hay Krav Maga (Israel).
Phạm Vũ