Gặp nhau trong vũ trường, Nguyễn Cao Kỳ tỏ ra khó chịu với thái độ ngông cuồng của Đại Cathay. Không ngờ, sự thể hiện uy quyền không đúng chỗ của Nguyễn Cao Kỳ đã phải trả giá bằng một quả đấm như trời giáng vào bụng.
Trận tỉ thí rúng động Sài Gòn của trùm giang hồ Đại Cathay
Đêm trốn trại định mệnh của Đại Cathay
Ngày ấy, sau trận hỗn chiến giữa Đại Cathay với Huỳnh Tỳ, Ngô Văn Cái, Nguyễn Kế Thế đã đưa Đại lên đứng đầu du đảng Sài Gòn. Rồi trận thu phục băng đảng người Hoa của Tín Mã Nàm đã làm cho Đại Cathay lập nên một đế chế mà khắp Sài Gòn chẳng có một băng nhóm nào dám đối đầu.
Cũng giống như một bộ phận dân Sài Gòn du nhập lối sống phương Tây, Đại Cathay cũng rất mê nhảy đầm, cặp bồ với các văn nghệ sỹ, tài tử… Không chỉ Đại ca giang hồ mà giới tướng lĩnh Sài Gòn cũng chạy theo phong trào thượng lưu này mà điển hình nhất là tướng râu kẽm Nguyễn Cao Kỳ.
Một lần Đại Cathay tình cờ diện kiến Nguyễn Cao Kỳ (lúc đó là Trung tá Không quân) trong vũ trường, Đại Cathay không chừa được thói ngông nghênh, bị Nguyễn Cao Kỳ phê phán. Không ngờ, sự thể hiện uy quyền không đúng chỗ của Nguyễn Cao Kỳ đã phải trả giá bằng một quả đấm như trời giáng vào bụng.
Giữa chốn đông người, Nguyễn Cao Kỳ dù tái mặt tức tối nhưng không thể làm gì hơn, để không lùm xùm lớn chuyện, Kỳ đành im lặng rời khỏi vũ trường. Không ai có thể nói, cú đấm của Đại Cathay ngày hôm đó có liên quan đến cái chết của hắn ngoài đảo Phú Quốc sau này không?
Sự ngang ngược coi thường luật pháp của Đại Cathay, khiến những kẻ tai to mặt lớn và cảnh sát thời đó hết sức tức tối, nhiều lần tống cổ Đại vào khám. Nhưng cứ như bắt cóc bỏ đĩa, chẳng lần nào cảnh sát đủ bằng chứng để giam giữ Đại lâu, đành phải thả. Mà cũng có thể họ cố tình muốn thả Đại vì tên trùm du đãng này đã ăn chịu với nhiều quan chức Sài Gòn. Thời ấy, nhiều tướng lĩnh quân đội, cảnh sát vì bất lực cũng có, mà vì “đi đêm” với giới giang hồ cũng có, nhiều tướng lĩnh cũng muốn dựa vào bọn du đãng để làm hậu thuẫn cho mình.
Với bản tính cao bồi của mình, thay vì trị Đại về tội ngông nghênh coi thường pháp luật, tướng Nguyễn Cao Kỳ đã nghĩ ra cách mà ông thú vị, đó là thu phục Đại. Biết Đại Cathay đang tuổi quân dịch, tướng Nguyễn Cao Kỳ bèn cho gọi tên du đãng đến.
Gặp Đại, Tướng Kỳ nói giọng bề trên:
– “Tôi biết anh là người có chí, nhưng luật là luật, anh không thể trốn mãi được đâu. Về làm vệ sĩ cho tôi, anh vừa khỏi đăng lính, lại vẫn có quyền hành, muốn đi đâu làm gì mặc sức mà khỏi bị ai thù oán. Anh cứ suy nghĩ cho kỹ, 3 ngày nữa trả lời tôi cũng được”.
Tướng Kỳ vừa dứt lời, Đại Cathay đã trả lời ngay:
– “Dạ, cảm ơn thiếu tướng đã có thịnh tình chiếu cố. Phiền nỗi tôi đi đâu cũng có cả chục gạc-đờ-co hộ tống, giờ tôi lại làm gạc-đờ-co cho người khác không lẽ để cho tụi nó thất nghiệp?”.
Tướng Kỳ bị chạm tự ái nhưng vẫn kiềm chế, thuyết phục:
– “Làm vệ sỹ của tôi, anh là nhân viên công lực của quốc gia, danh giá đều kém cạnh gì ai? Là quý anh tôi mới bảo thế, chứ nếu cần vệ sỹ tôi đâu thiếu người giỏi”.
Đại Cathay dứt khoát:
– “Dạ, xin lỗi, tôi không hầu thiếu tướng được…”.
Vậy là, sau cái lần đấm thẳng vào bụng Nguyễn Cao Kỳ ở vũ trường, Đại Cathay lại có dịp diện kiến tướng râu kẽm và lần này Đại Cathay cũng ở thế thượng phong trước tay tướng nổi tiếng là cao bồi này.
C.T (Tổng hợp)