Giang hồ tứ chiến từng trải qua những cơn sóng gió của gươm đao thời Năm Cam, Phương Ninh Hột, Dung Hà, không ai là không biết tiếng Bình Kiểm. Gã giang hồ người nhỏ thó với khuôn mặt thư sinh, đôi mắt híp và luôn cười vui vẻ đấy lại từng là nỗi lo sợ của ông trùm Năm Cam một thời.
Những con hẻm khét tiếng của giang hồ máu lạnh Hải Phòng
Tại sao giới trẻ có xu hướng gia nhập băng đảng giang hồ?
Phạm Đức Bình quê ở Móng Cái, Quảng Ninh. Lớn lên trong gia đình có truyền thống nhưng từ nhỏ y đã ưa quậy phá và bị đuổi học khi mới đủ trình độ xóa nạn mù chữ. Tháng 8/1988, y nhập ngũ và được điều về tiểu đoàn kiểm soát quân sự TP HCM, và từ đấy hắn có biệt danh là Bình “kiểm”.
Bản chất lưu manh trong Bình “kiểm” được bộc lộ khi hắn có điều kiện giao du, tiếp xúc với đám giang hồ Sài thành. Mối quan hệ trong giới xã hội đen đã đưa hắn đến quyết định ở lại Sài Gòn lập nghiệp sau khi xuất ngũ, năm 1991, với địa chỉ thường trú tại 111 Phùng Hưng, phường 13, quận 5. Bình bắt đầu thu nạp những tên đầu gấu đất Bắc như Hậu “lé”, Thanh “xà bông”, Sơn “gà”, anh em Tùng – Giang…, và học tập cách làm giàu của thế giới ngầm địa phương đầu tư vào lĩnh vực sòng bài.
Sòng lớn đầu tiên mà y thành lập nằm trên đường 3/2, quận 10. Mỗi “chến” (con bạc) tham gia phải đặt tiền xâu 1 triệu đồng. Bằng những mối quan hệ đặc biệt để bảo vệ an toàn cho sòng bài của mình trước các cơ quan chức năng, Bình thu hút ngày càng nhiều con bạc đến sòng.
Bình còn mở một shop bán đồ thể thao lấy tên Hoàng Phúc, trên đường Lý Tự Trọng, phường Bến Thành, quận 1, và giao cho Phúc – một trùm cá độ và cờ bạc đứng bán. Một lần, đàn em của Bảo “thái tử” (con Năm Cam và Trúc mẫu hậu) mua phải hàng nhái ở đây, đã tâu lại với “đại ca”. Lập tức Bảo dẫn lâu la đến shop Hoàng Phúc đập tan tành. Biết tin, Bình kiểm phóng xe tới “băm thịt” Bảo, bất chấp y là con Năm Cam. Bảo dính đòn ôm đầu đầy máu bỏ chạy. Sau vụ này, Hiệp “phò mã” (con rể Năm Cam) tới dàn xếp, nhưng Bình nhất quyết không chịu.
Hành động của Bình Kiểm đã khiến Năm Cam nóng mặt quát: “Thử coi nó làm được gì, cho nó banh xác luôn”. Sau lần đó, để bảo vệ mình, Bình Kiểm đặt mua một khẩu súng tiểu liên cực nhanh của Bỉ, hiệu Pascal với 96 viên đạn. đi đâu hắn cùng kè kè khẩu súng bên mình khiến chẳng ai dám động vào hay hỗn láo với Bình Kiểm.
Trước đó, trong một lần đi hát Karaoke, Năm Cam vừa kêu chai rượu chưa khui thì có đám khách nước ngoài đánh tiếp viên chạy luôn vào phòng hát của mình. Năm Cam nổi nóng bạt tai tên vũ phu. Không ngờ đám này quen với Bình Kiểm nên gọi điện cho đàn anh tới. Bình Kiểm kéo đàn em tới bao vây trước vũ trường không cho Năm Cam ra về. Anh cởi trần cầm dao vào quán đòi thách đấu tay đôi với Năm Cam. Tuy nhiên lúc này Năm Cam đang ở trong phòng điện thoại cho đàn em nhưng chẳng có ma nào tới.
Khi Bình Kiểm vào tận phòng thì bắt gặp Năm Cam ngồi một mình, đầu gục xuống, hai tay chống trán, trước mặt là chai H. VSOP chưa khui. Sau đó một người có mối quan hệ chung với cả Bình Kiểm và Năm Cam đứng ra can thiệp và xin cho Năm Cam ra về. Sau vụ việc này danh tiếng của Bình càng lừng lẫy trong giới giang hồ. Những kẻ đã từng xô xát với hắn thời kì trước sợ xanh mặt, đều kéo nhau mang tiền đến xin lỗi và nộp phạt.
Không giống như những ông trùm giang hồ máu lạnh khác, Bình Kiểm có những nguyên tắc riêng của một giang hồ “sạch sẽ”. Đối với hắn, có ba việc không bao giờ làm, thứ nhất là buôn ma túy, thứ hai là cho vay nặng lãi, thứ ba là kinh doanh trên thân xác đàn bà. Quả đúng với những gì mình tuyên bố, hồ sơ của Bình Kiểm chằng chịt những tội danh, lớn có, nhỏ có, nhưng không bao giờ có những tội danh liên quan đến ba nguyên tắc trên của hắn. Điều đó khiến hắn chẳng những được giới giang hồ thời ấy kinh sợ mà còn thêm phần nể trọng.
Quả thật, Bình Kiểm là kẻ giang hồ có một không hai trên đời này. Khi bị bắt vào tù và lĩnh án 28 năm trời vì chính hắn là thủ phạm gây ra vụ bắt cóc động trời năm 2005 với số tiền chuộc lên tới 10 triệu đô la. Hắn rất thuần và có thái độ rất hợp tác. Những ngày trong tù, dưới gối hắn bao giờ cũng là những cuốn tiểu thuyết kinh điển như “tiếng chim hót trong bụi mận gai”, “tam quốc diễn nghĩa”…Hắn đã đọc đi đọc lại hàng trăm lần, thuộc làu làu nhưng vẫn rất trân quý những cuốn sách của mình còn hơn cả gia tài bạc tỉ.
C.T (Tổng hợp)