Trong màn quyết tử giữa Ngô Kinh và Chân Tử Đan, chàng diễn viên họ Ngô đã sử dụng một loại vũ khí cực kỳ đặc biệt với tiêu chí: “không sợ hết đạn, không sợ hóc, dễ cất giấu, hiệu quả cao”. Đó chính là dao (cũng có thể gọi là đoản kiếm, chiếu theo độ dài của vũ khí mà Ngô Kinh sử dụng trong clip này).
Dao được sử dụng trong nghệ thuật cận chiến mặt đối mặt và người sử dụng luôn xác định tỷ lệ thương tật là tương đồng 50-50 với địch thủ. Cầm (nắm) dao trong cận chiến có 2 kỹ thuật là xuôi – ngược. Đòn sát thương chủ yếu thường dùng trong cận chiến với dao là Đâm – Chém và Rạch.
Nguyên tắc tối thượng: “Tham tấn công quên phòng thủ thì khả năng dính đòn sẽ rất cao trong nghệ thuật dùng dao”. Trong giới giang hồ, nếu đi đánh nhau mà cầm mã tấu thì chỉ dừng ở mức độ chém cảnh cáo. Nhưng với dao thì tính chất khác hẳn. Trích đoạn này cũng nói lên sự tàn nhẫn và thâm ác của nhân vật mà Ngô Kinh thủ diễn: Một khi đã dùng đến dao để thanh toán thì thực sự là cần phải có mạng người (và Ngô Kinh phải trả giá).
Nhật Vũ