(VoThuat.vn) – Bộ phim Shadow của Trương Nghệ Mưu là một bộ phim đáng để xem, và chúng ta sẽ khó có thể tìm một bộ phim võ thuật khác hay như vậy, nơi mà mọi cảnh quay đều đẹp như tranh vẽ.
- “Huyền thoại võ thuật” Chân Tử Đan tái xuất với phim xuyên không
- Tinh hoa võ thuật Trung Hoa hội tụ trong “Huyền thoại Kung Fu“
Bạn sẽ thấy rằng bộ phim này được quay với hai màu chủ đạo là trắng và đen ngoại trừ màu da của các diễn viên và màu máu.
Thủ hai vai chính trong phim là nam diễn viên Đặng Siêu với vai diễn nhân vật Jing, một thường dân thấp kém được hoàng gia nhận nuôi từ khi còn nhỏ, và vai diễn Yu, một chỉ huy cấp cao.
Với nhân vật Jing, Đặng Siêu đóng mọi thứ trong im lặng, bị ràng buộc khi làm nhiệm vụ nhưng điều tuyệt vọng nhất của anh là mất mẹ, người mà anh không được phép đến thăm từ khi còn rất nhỏ. Anh đi mọi nơi với tư cách là Tướng quân nhưng thực chất bên trong anh là người đàn ông bị nhấn chìm bởi giận dữ và hoài bão.
Bối cảnh của Shadow được cho là mô phỏng những bức tranh vẽ bằng mực đen của Trung Quốc. Vũ khí, vật trang trí và quần áo, hầu hết mọi thứ trong toàn bộ phim đều có màu đen, trắng hoặc một chút màu xám liên kết với nhau, vì vậy đôi mắt của người xem luôn tập trung vào các nhân vật.
Tuy nhiên, khi các nhân vật luyện tập và nói về sự cân bằng tinh thần, khi chiến đấu trên biểu tượng Âm dương trên sàn nhà, hay khi mưa và những ngọn núi tạo nên một cảnh quan đơn sắc yên bình mà sự cân bằng lại rất thu hút bởi sự hiện diện của con người.
Shadow là một bộ phim thiên về hành động, mặc dù các hành động trong phim được công nhận là tuyệt đẹp và sáng tạo từ tài nghệ của đạo diễn nổi tiếng Trương Nghệ Mưu, nhưng hành động lại đụng độ dữ dội với cách tiếp cận của chính bộ phim về những xung đột quân sự.
Nếu không tính bối cảnh bộ phim, các cảnh chiến đấu là một trong những cảnh đẹp nhất bạn được xem trong năm 2018, với hàng chục binh sĩ đi qua một thị trấn được che chắn bởi kim loại dưới mưa đạn. Tuy nhiên, bộ phim thực hiện các cảnh hành động bằng cách giới thiệu hai mặt của chính trị nên dẫn đến các hành động đều không còn ý nghĩa như ban đầu.
Mặc dù có một vài lỗi nhỏ, nhưng bộ phim vẫn có đầy đủ các màn trình diễn tuyệt vời, mỗi nhân vật đều cố gắng làm cho bộ phim sống động hơn, mặc dù nó không đa dạng về màu sắc. Nhà sản xuất đã thành công trong việc thiết kế trang phục tương phản làm nổi bật sự vô nghĩa của chiến tranh.
Trương Nghệ Mưu cố gắng để thể hiện bức tranh toàn diện của bộ phim nhưng không hề có một điểm liên kết nào, không dẫn dắt người xem đến cốt truyện hay là câu chuyện mà ông mong muốn.
Các quyết định quân sự lớn xảy ra dẫn đến xung đột giữa các cá nhân, nhưng những xung đột này không đủ mạnh để thực hiện một bộ phim, cuối cùng, cốt truyện chỉ dựa vào chủ nghĩa quân phiệt vì sự căng thẳng kịch tính (và, đơn giản là để giải trí), mặc dù ý tưởng thật sự của bộ phim là xung đột chiến tranh.
Lâm Oanh